Vanvn- Lâm Hạ tên thật Nguyễn Thị Minh Ngân, sinh năm 1989, đã tốt nghiệp cao đẳng phát thanh truyền hình, hiện ở thị trấn Ea Pôk, huyện Cư M’gar; Hội viên Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Đắk Lắk.
Lâm Hạ là người mê truyện, viết nhiều, tới nay đã viết trên 100 truyện ngắn. Gần đây Lâm Hạ còn sáng tác thơ. Nhiều tác phẩm của Lâm Hạ đã được chọn giới thiệu trên các báo chí Thanh Niên, Tiền Phong, Sông Hương,… Là người chịu khó đọc, ham học hỏi, lại là người giàu cảm xúc, sống nội tâm, nên phong cách biểu đạt trong các sáng tác của Lâm Hạ khá mới mẻ, nhiều cảm xúc, nhiều chất thơ. Lâm Hạ được đánh giá là cây bút trẻ có nét riêng và nhiều triển vọng ở Đắk Lắk hiện nay.
ĐẶNG BÁ TIẾN giới thiệu

HÓA THÂN
Anh
em nghĩ đồ vật ấy mà
chúng sẽ chẳng bao giờ nói dối chúng ta đâu nhỉ?
nếu được thế thì em sẽ ước
anh là một chiếc va-li
đi bất kỳ nơi nào em cũng mang anh đi cùng
tống mọi thứ hầm bà lằng của em vào trong ấy
anh sẽ cất giữ chúng chứ?
hay anh muốn làm một cái lap-top
em gõ mỗi ngày
cũng khá thú vị đấy
nhưng có lúc em gõ toàn những điều dở hơi đen đúa tối màu
thật khổ cho anh
hay anh làm một chiếc ô nhỉ
che mưa cho em thì thật hay
nghe có vẻ khá lãng mạn
nhưng em e rằng anh sẽ bị cảm cúm
một ngôi nhà thì sao?
em sẽ ở lỳ trong ấy
với những buồn vui giận hờn
nhưng sẽ có lúc em ham chơi mà chạy nhảy tứ tung
bỏ quên anh cùng nắng mưa và bao kỷ niệm
nếu một ngày em đi du lịch dài hạn
anh sẽ nhớ em chứ?
cuối cùng thì
em nghĩ ổn hơn cả
là làm một trái tim
nếu anh cứ nằm mãi trong ngực em như thế
mỗi sớm mở mắt
dù có mong muốn vạn lần chết đi
thì chúng mình
vẫn được
thở
cùng nhau…
MỘT NỬA
Trái đất thì tròn nhưng chưa bao giờ đồng nhất
luôn có một bên sáng và một bên tối
dù nó quay quanh một cái trục
và 24h thì không giống nhau
còn dư vài giây
để 4 năm dài 1 ngày nhuận 366
Mặt trăng thì không tự mình phát sáng
nên có nhiều lúc nó tham lam muốn chiếm trọn mặt trời
để làm ra nguyệt thực và nhật thực
một sự xâm thực bất thành
có lẽ nó ghen tị với cả những vì sao nữa
dù đôi khi chúng tắt lịm từ lâu
trước khi ánh sáng của chúng chạm vào đồng tử chúng ta
mắt chúng ta không phát sáng
nên chúng ta cũng tham lam như mặt trăng
muốn thu vén tất cả vào võng mạc
nhưng mỗi người luôn luôn là một nửa
như nửa trái táo
lưu lạc
Em là một nửa anh
anh là một nửa em
chúng ta chạy vòng quanh trái đất
được mặt trời chiếu sáng mỗi ngày
dù nhiều ngày giăng mây và nặng mưa
mỗi tháng chúng ta được ngắm mặt trăng
huyền ảo
dối lừa sự ma mị giữa đêm trong vài giây
của đôi mắt tham lam và đa tình
tự lừa dối mình chúng ngọt hơn ánh sáng mặt trời
Tình yêu là một vòng quay hai mặt
luôn có sáng và tối
ngày và đêm
si mê và cay đắng
khi chúng ta gần nhau nhất
là chúng ta xa nhau
một cung đường dài như xích đạo
Chúng ta sống 24h một ngày
để vài dây đong đưa nơi nào đó
chứa đựng sự ghen tuông ích kỷ nhỏ nhen giận hờn
4 năm sẽ tròn một ngày
có thể gọi là tình yêu
Tình yêu luôn là một nửa
rải trên ngày và đọng nơi đêm
cất giữ một nửa anh và một nửa em
nên đừng đòi hỏi chuyện tình viên mãn tròn đầy
Tình yêu tồn tại
còn tình yêu nguyên vẹn
thì không.
17.5.2017
CÂU THƠ CÒN LẠI
rồi chúng mình cũng sẽ rời xa
qua miền đời này
chỉ câu thơ
ở lại
neo vào ai
còn tin
rồi chúng mình sẽ lịm
vào một buổi bình minh
tình yêu không còn ai tìm thấy
ngoài khung cửa một con chim sẻ nhỏ
mổ hạt thóc tròn
báo bão tan
rồi chúng mình sẽ là những hạt sương
lăn dài trên phiến lá
đời răng cưa sắc cạnh
cứa nhau
rồi chúng mình thôi chẳng còn đau
chỉ vì thương một câu thơ chết đuối
giữa đám mây mù
chẳng chịu làm mưa
rồi chúng mình sẽ vui
hay thôi buồn
tìm nhau giữa một câu thơ đánh mất
câu thơ còn lại
khi chúng mình khuất mặt
phía cuối chân trời
những chiếc bóng bay cao
tình yêu không đứng một mình

CHUYỆN TÌNH
Chuyện tình yêu dẫu kể mãi chẳng xong
Dù cô đơn mỗi người vẫn gìn giữ
Riêng mình
Hai người yêu nhau
Mỗi người một cuộc tình
Muốn dành cho người kia những điều nguyên vẹn nhất
Nên tự mình chịu đau
Chúng ta là những áng mây bay ngang bầu trời
Số phận cho làm cùng một cơn mưa mùa hạ
Rơi xuống đời
Miên miên
Đừng trốn chạy nữa
Cơn mưa đã ướt đẫm nỗi buồn
Mùa hạ cũ luôn làm ta luyến tiếc
Tình yêu vốn dĩ vô định
Như mưa
Chuyện tình yêu dẫu kể mãi chẳng xong
Cơn mưa nào cũng để chờ màu nắng
Mà hai người cứ trốn mãi trong mưa
Mỗi người ôm một nỗi buồn
Chân thật
Tình yêu trôi nghiêng
Zic-zac không lời
Trôi về gần những cơn mưa mùa hạ
Trái chín đậm màu son
Yêu thôi
Mùa đã sang rồi
VIẾT CHO MỘT BUỔI CHIỀU
vào buổi chiều
ta ngồi chơi với tóc
sợi nào buồn sợi nào nhớ
tơ vương
kẽ tay luồn
từng lọn xõa
chẳng suôn
rối tơ vò
như nong tằm quấn kén
mẹ bảo ta tóc gái thôi sắc thắm
mẹ cười hiền
tóc mẹ bạc phau phau
buổi chiều tàn
đêm nuốt ngày thật sâu
bóng tóc hiền
in hằn bên thềm cỏ
ta hỏi gió có mang hương ướp tóc
cho xuân thì
chớ lỗi hẹn
trăm năm
tóc đẫm sương
ướt sũng nơi ta nằm
mùi của cỏ thơm như hương quỳnh thắm
mùi của tóc ngọt như giọt mật đắng
mùi của mình tan hoãng vào hư không
nằm giữa đêm nhung nhớ một buổi chiều
bóng mặt trời in hằn lọn tóc cháy
giấu vào đất một vệt mây rơi vội
giấu vào mình một nụ cười ban mai
sẽ còn những buổi chiều
thật dài
nhưng chẳng còn ta ngồi hong làn tóc rối
nắng trôi qua một mảnh đời sau cuối
mình hôm mai cháy mãi phía mặt trời
rồi sẽ có một buổi chiều rất xanh
mình làm mây bay ngang đời trắng xóa
mình làm gió đong đưa trên nhánh cỏ
mình làm mình vĩnh cữu với thời gian
03.6.2017

VŨ ĐIỆU CỦA ĐÊM
18:30
Giao điểm giữa sáng và tối, kéo từ từ tấm chăn đêm giăng ngàn vì sao buồn lấp lánh
Đêm trập trùng đêm
Đan vào nhau những ngọt đắng mặn nồng, thiêu cháy rực một đường tơ run rẩy, khép hờ, cửa tim
Gom vệt nắng ủ vào lòng đêm, hơi thở dập dìu vỗ cánh buồm uống sóng, cơn mơ cuộn giọt, chảy tràn miệng vực, nham thạch trào
Đêm trập trùng đêm
Nắm chặt tay, lên dây cương giữ bầy sói săn đêm, đồng xanh cỏ, thân thể nẩy giòn cười xoay ánh lửa, tí tách cuộc giao hoan
Gió gọi về những quấn riết đi hoang
Ngọn lửa táp bờ môi, ngọt khét
Thịt da đã miết từng đường gươm
Buốt lạnh
Nanh sói tia máu đỏ
Lưỡi nàng cong hơn bầu ngực trăng non
Vũ điệu của lửa
Vũ điệu của lửa
Vũ điệu của lửa
Sóng sánh làn mi
Một bầy sao rơi đổ ào vào đồng tử
Đêm trập trùng đêm
TA THẤY GÌ TRONG ĐÊM RẤT YÊN
ta thấy gì trong đêm rất yên
thấy mình bỗng hiền
như đứa trẻ
thèm mẹ
thèm sữa
thèm được ấp ôm
vỗ về
ta thấy gì trong đêm rất yên
thấy mình lành lặn
như người già
thèm sống
nhìn quãng đời mình đã đi
quá rộng
mà lòng hẹp hòi
muốn nuốt ánh mặt trời
của ngày mai
ta thấy gì trong đêm rất yên
thấy mình điên
như chưa bao giờ tỉnh
sống mộng mị
yêu đương mù quáng
ngỡ mình trôi
trong vực thẳm môi người
ta thấy gì trong đêm rất yên
méo mó nụ cười
lau nhòe dòng lệ
soi gương
chẳng rõ hình hài
ta thấy gì trong đêm rất yên
thấy ta ngồi mơ đời sắc thắm
thấy ta nằm giữa cánh đồng xanh thẳm
thấy ta cười trong tiếng nấc du dương
MƯA BUỔI CHIỀU
Mưa chiều
Phố róc rách đổ đầy lòng cơn khát
Phố nứt làm đôi
Em đứng bên này nhìn lòng phố loang
Người đàn ông vội vã đón con trên chiếc xe cà tàng
Người đàn bà quẩy gánh hàng rong tủn mủn
Tất tưởi chìm vào mưa
Mưa chiều
Hàng cây run lẩy bẩy
Bên kia phố có gã trai thất tình
Ôm đàn hát vu vơ
Phố gãy làm ba
Lũ trẻ reo hò thả thuyền giấy xoay xoay
Chị gái lấy chồng xa nhớ nhà cất giọng ru con bằng một điệu hò ơi đứt nhịp
Anh trai nghèo đội mưa thay bu-gi xe chết máy
Đứng chờ đèn đường lên
Mưa chiều
Phố rạn ra từng mảnh
Tan theo nhịp mưa
Bóng người không vỡ
Mà co ro như loài sẻ run mình
CHÀNG, NÀNG VÀ NHỮNG BÀI THƠ
1.
Nàng
Đậu trên vai tôi
Với đôi cánh tả tơi
Kể cho tôi nghe về chuyến bay của mình
Tôi hỏi nàng vì đâu nàng có thể làm được điều đó
Nàng thì thào
Là nhờ thơ chàng.
2.
Nàng nói với tôi rằng sau khi đọc thơ của tôi nàng đã quyết định trốn khỏi lâu đài để đến với tôi một kẻ khố rách áo ôm vậy là trong cơn sung sướng tôi xé thơ mình dán thành một cánh diều và cùng nàng bay lên mặt trăng.
3.
Nàng bay trên mái nhà véo von với chất giọng của Juliet rằng nàng yêu tôi vô vàn trong khi mặt tôi ngu đần không khác gì gã Romeo hoài nghi nàng muốn giết tôi bằng thuốc độc nhưng nàng đã kịp đính chính rằng thơ ca của tôi đã đầu độc cả gia đình nàng và để sống sót nàng chỉ còn cách yêu tôi.
4.
Nàng nhìn tôi đang chuẩn bị mổ bụng mình như một kiếm sĩ samurai trong cơn tuyệt vọng đã đầu hàng sự an bài của số phận nàng khóc than rằng chàng ơi niềm tuyệt vọng nơi chàng đến từ những bài thơ của chàng nên thay vì tự sát chàng chỉ việc đốt chúng đi.
5.
Nàng nói với tôi rằng nàng đã có tiền đi siêu thị mua những nhu yếu phẩm cần thiết sau bao ngày chúng tôi sống thoi thóp cầm hơi tôi mừng rỡ hỏi nàng về nguồn gốc số tiền thì nàng buồn rầu cho biết rằng tập thơ của tôi đã được mua trọn gói bởi một gánh đồng nát.
6.
Nàng trong hình dáng của một con chim đậu trên đầu tôi trong lúc tôi đọc thơ sau khi tận hưởng những giây phút xuất thần tôi những tưởng nàng sẽ cho tôi những quả trứng vàng nhưng rất tiếc nàng chỉ để lại một ít phân chim.
LÂM HẠ