Thơ Nguyễn Quỳnh Anh: 70 năm Người có về vui ngày hội hoa ban

Vanvn- Rừng Mường Phăng đã xanh tự bao mùa// Công sự lán hầm bếp Hoàng Cầm lưu dấu/ Lán cỏ đơn sơ bao năm trận mạc// Trằn trọc đêm đêm kéo pháo vào lại kéo pháo ra/ Để đánh chắc thắng chắc một Điện Biên chấn động địa cầu/ 70 năm Người có về vui ngày hội hoa ban.

70 năm Người có về vui ngày hội hoa ban.

Trước những pho tượng nhà mồ mộc mạc Tây Nguyên

 

Tôi như thoáng đâu đây nền minh triết của thời sơ sử

Vũ trụ tuần hoàn cuộc đời thực ảo

 

Từ hình bào thai đã nếp trán nhăn những suy nghĩ âu lo

Cuộc đời không hề bằng lặng và suôn sẻ

Bão táp mưa giông cho ta đứng thẳng làm người.

 

Miền đất này tiếng cuốc khắc khoải vào thơ

 

Cứ miên man cát rồi đèo ngang đèo dọc

Người con gái theo chồng nước mắt rơi – Nhật Lệ

 

Con sóng vỡ òa cửa biển cho cồn cát chang chang nắng gió

Đường vào vũng Chùa nơi Người yên nghỉ

Vẫn tím hoa sim bình dị tháng ngày.

Nhà thơ Nguyễn Quỳnh Anh

Mảnh đất dư ngàn năm hào khí Thăng Long

 

Khuê Văn Các bốn mùa sao tỏa sáng

Đây tháp Bút viết lên trời xanh mộng ước

 

Đất nước yên bình Người xin trả gươm thiêng

Đây Cửa Bắc người anh hùng tuẫn tiết

Lấp lánh Thăng Long những trang sử kiêu hùng.

 

Rừng Mường Phăng đã xanh tự bao mùa

 

Công sự lán hầm bếp Hoàng Cầm lưu dấu

Lán cỏ đơn sơ bao năm trận mạc

 

Trằn trọc đêm đêm kéo pháo vào lại kéo pháo ra

Để đánh chắc thắng chắc một Điện Biên chấn động địa cầu

70 năm Người có về vui ngày hội hoa ban.

 

Tiếng chim ríu rít trên nóc hầm Đờ-Cát

 

Mảnh đất xưa bom đạn rền pháo giật

Đã xanh cánh đồng Mường Thanh dòng sông Nậm Rốm

 

Tiếng chim gọi mây trắng trời xanh về vui hội hoa ban

Nào áo cóm khăn piêu vòng xòe em nới thêm ra

Gặp Điện Biên – một khúc tráng ca, một giai điệu trữ tình.

 

NGUYỄN QUỲNH ANH (NINH BÌNH)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *