Thơ Trần Nhã My: Ánh trăng xuyên qua những câu thơ vằng vặc

Vanvn- Sinh trưởng và gắn bó với quê hương nắng gió Tây Ninh nên không có gì lạ khi trong thơ Trần Nhã My luôn xuất hiện các địa danh thấm đẫm tình yêu thương như sông Vàm Cỏ Đông, hồ Dầu Tiếng, cửa khẩu Mộc Bài, Gò Dầu… và cả “Khoảng trời xanh in dáng núi cao vời có Phật Bà che chở” mà ai từng đến vùng biên giới Tây Nam này đều biết ấy là hình ảnh núi Bà Đen sừng sững, linh thiêng, thăng trầm cùng lịch sử. Từ núi sông hoành tráng, thơ Trần Nhã My còn “thu nhỏ” với hình ảnh xóm làng thân thuộc, nhưng lại hiện lên cả một bức tranh sống động kỳ vĩ:

Chuyện ở Xóm Lò ngày xưa ấy// Ánh trăng xuyên qua những câu thơ vằng vặc/ Cánh đồng chữ vàng màu mật ngọt// Gió thổi mềm trang sách nhàu nhĩ lời ru/ Nhánh lúa trên đồng cong vòng eo con gái/ Giữa mênh mông trăng rằm tan loãng tiếng ầu ơ”

Nhà thơ Trần Nhã My

Hãy về Tây Ninh anh sẽ biết

 

Quê em chỉ hai mùa mưa nắng

Nhưng trong em, cô gái hồn nhiên, có hết bốn mùa

 

Tóc mây mùa thu bồng bềnh giấc xưa

Váy áo xênh xang mùa hạ nắng tràn cỏ biếc

Trao anh nụ cười hoa xuân môi mắt ấm nồng!

 

Quê em đáng yêu từ cọng cỏ mềm

 

Vàm Cỏ yểu điệu chở phù sa cho mùa màng tươi tốt

Hồ Dầu Tiếng mát ngọt quanh năm

 

Khoảng trời xanh in dáng núi cao vời có Phật Bà che chở

Ai đi xa rồi cũng sẽ nhớ

Sẽ trở về mà hít thở vị quê.

 

Bà nhai trầu kể chuyện

 

Gói xôi, bánh ú xuống đồng mừng mùa cấy

Dân làng tay chân lấm bùn mong mùa về ấm no

 

Chuyện xưa đã như là cổ tích

Máy cày, máy kéo, máy gặt đập liên hợp thần thông xuất hiện

Mang lúa về đầy ắp nụ cười tươi…

Tranh của họa sĩ Nguyễn Khôi

Mắt gió bừng sáng mặt sông

 

Vàm Cỏ Đông gió ru ngày thổn thức

Gió lướt nhẹ cánh đồng hoa hoàng đầu ấn hướng về tây

 

Qua cửa khẩu Mộc Bài thăm những người lính căng mình chống dịch

Cô gái Gò Dầu nghe kể chuyện cổ tích

Gió thầm thĩ điều gì mà mắt sáng mặt sông.

 

Em ngồi ngửa mặt đón gió sông

 

Ngọn gió quen bên bờ tây mơn man làn tóc

Hương phù sa phả vào em ngây ngất vị quê hương

 

Cánh cò chiều chở nhớ thương về biên giới

Xin nhắn giùm

Bờ đông bên này vẫn ổn nghe anh!

 

Em hỏi anh món đặc sản quê mình

 

Nắng!

Có màu nắng nơi nào như màu nắng quê em

 

Anh trả lời rồi tinh nghịch trả lời thêm

Mắt nắng em!

Anh ngắm “đặc sản” long lanh màu yêu thương nồng ấm.

 

Chuyện ở Xóm Lò ngày xưa ấy

 

Ánh trăng xuyên qua những câu thơ vằng vặc

Cánh đồng chữ vàng màu mật ngọt

 

Gió thổi mềm trang sách nhàu nhĩ lời ru

Nhánh lúa trên đồng cong vòng eo con gái

Giữa mênh mông trăng rằm tan loãng tiếng ầu ơ…

 

TRẦN NHÃ MY

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *