Thơ Phạm Thị Kim Khánh: Gửi lại nhớ mong, sông thanh thản xuôi về

Vanvn- Sông Mã/ Rộng lòng thế sông nhận về tất cả/ Sông Bưởi, Sông Chu dồn góp phù sa/ Ngã Ba Bông câu hò thỏa rộng / Gửi lại nhớ mong, sông thanh thản xuôi về

Nhà thơ Phạm Thị Kim Khánh ở Thanh Hóa

TẮM TIÊN

 

Con suối qua mường cạn đáy

Anh về cùng trận mưa rừng

Hôm qua  suối nước reo mừng

Đêm qua suối hát mùa vui

 

Anh ơi chỗ này bến kín

Chỗ này vắng người

Em sẽ tắm dòng anh khơi nguồn

 

– Suối tiên đón chào hai ta

Kìa hoa và cây hai bờ múa reo

Kìa chim ngoan trên đồi hát reo

– Em đừng hát

Để da trắng dưới nắng ngần lên tiếng hát

– Em đừng múa

Để áng tóc vờn suối múa thay

Kìa phiến vai

Núi ngực em đang hát lời luyến thương

Kìa tóc kìa gáy kìa tay trần

Quấn riết ta trong vòng xoáy nõn nường

 

Đừng giỡn nước nhiều

Kìa váy đội trên đầu ướt mất

Cũng đừng e ấp

Đừng làm anh say

 

Suối tiên

Em tắm

Là nàng tiên

Ta thành tiên.

 

HẸN

 

Sáng tang tảng sáng

Chiều nghé nghiêng chiều

Nàng vừa đi vừa hát

Bài gì, điệu gì không rõ

 

Chỉ chàng biết

Chỉ chàng hiểu

Các điệu kỳ khôi bài ca

Nàng ghé một lùm cây bứt chiếc lá

 

Nàng ghé một loài hoa hít hà

Nàng phổ vào cây và hoa lời ca

Nàng nghĩ ra các điệu tình ca

Miên man

Mê man

 

Sáng tang tảng sáng

Chiều nghé nghiêng chiều

Nàng ra đi

Lên con dốc

Váy sại dưới chân cánh bướm thêu nhịp bước

Khăn thùa trên vai phơ phất nhịp chân nàng

Cạp thổ cẩm roi rói màu nhuộm

Như nàng roi rói xuân thì.

 

TÍCH TẮC

 

Vừa gặp tích tắc

Gần nhau tích tắc

Tạm xa tích tắc

Trong trường thiên thời hạn

 

Ngày ta dài bằng bao nhiêu tích tắc

Tình ơi tích tắc nồng bao nhiêu

 

Đừng tích tắc đốt thời gian tôi

Đừng tích tắc ăn tình yêu tôi

Đừng tích tắc của tôi

 

Phận người!

 

THI PHÁP VÀ TÌNH YÊU

 

Thi pháp nào cho thơ bay lên

Ngày ngày anh tìm kiếm

Nhân gian muôn ngàn kiếp náu

 

Hiện đại – hậu hiện đại

Mải miết anh

Phối ngẫu

Chân lý thi ca

 

Em lơ ngơ đâu thiết những cao xa

Cứ mặc mình thơ ấu

Cứ đem lòng biếc xanh

Tha thiết với tình vàng

Thao thiết sẽ về tím biếc

Mà yêu anh đêm sáng trưa chiều

Cứ thế một màu da diết

Đường thiên lý thi pháp

Hãy tìm cho em

Ái pháp

Mịt mờ thương

em biết có hay không?

Tranh của họa sĩ Hoàng A Sáng

LUỐNG TUỔI

 

Lẽ ra lúa trên nương mùa này đã phơi màu

Gặp hạn, đất cằn nên nghẹn

Trời sinh thêm đêm qua

Trận thần tiên

Cây lúa rùng mình

Bung chuỗi

 

Bông phấn run nhả thơm

Bông và bông rười rượi nhả thơm

Một kỳ thơm luống tuổi

 

Bài thơ đêm mưa cũng sinh ra

Như lúa!

 

GỌI VÍA RỪNG

 

Ơ vía rừng

Ơ hồn núi

Dạt về miền nào nương

Bay về miền nào náu

Nương náu đâu xin về lại đồi ta

 

Về với làng đây

Cây đã cho tán đón hồn

Núi lại rờn xanh chờ vía

 

Đồi đã bao mùa trơ nỗi trọc

Rừng từng bấy năm đau lem than

Ma rừng không có cây nấp

Vía rừng không còn cây đậu

 

Lưng đồi bao mùa cong nắng

Lưng núi bao mùa rát mưa

Núi sâu, phai mùa hoa thiêng

Rừng sâu, lịm chiều suối hát

Tiếng thác không còn chỗ vọng

Binh boong bặt tiếng cồng chiêng

 

Rú không còn ma, núi nhạt

Rừng không còn cây, đất khát

 

Nay xin về lại

 

Bấm rễ vào đồi làm bóng

Tựa thân vào đá làm đôi

 

Ơ thần núi

Ơ ma rừng

Xin về với ngày xưa trầm mặc

Làm lại núi thắm non thiêng

Cho núi sánh bên rừng

Cho hoa nở bên suối

Cho trẻ già làng ta

Có nhà sàn ven suối không lo lũ cuốn

Chòi canh trên nương không sợ nắng nung

 

Thung xưa làng lại vào mùa

Cơm mới cúng thần núi

Cá nướng thờ ma rừng

Lạy thần núi

Vái hồn rừng

Về lại!

 

SÔNG QUÊ THÁC RÉO  

 

Nơi tuổi thơ ta ngồi bờ chờ cha quăng cá

Mẹ giặt tơ giũ sợi héo tay

Tháng Chạp theo bạn ra sông rửa lá

Tập đội váy tắm tiên thẹn cả ngày…

 

Anh nói lời đầu cũng bên sông tháng Chạp

Lần đầu ta chỉ có sông nghe

Ngày về lại sóng cả không lo nữa

Cầu thênh thang, bến lối khác xưa

Những thiêng liêng ta còn lưu giữ

Hang Ngọc* đây, Suối Cá* thần tiên

 

Sông Mẹ

Cửa Hà* đứng bên, sơn thủy thành đôi

Nhìn núi, sông biết lúc đầy vơi

Soi sông, núi biết mình xanh thẳm

Núi dầm chân nhìn mãi phía sông xuô

 

Lỗi Giang**

Sông chở che lũy Tây Giai*** ngày trẻ

Sông dậy huầy dô thời đá kết dựng thành

Sừng sững đá, trập trùng huyền thoại đá

Lừng lững Tây Đô*** sông đã chứng sinh

 

Sông Mã

Rộng lòng thế sông nhận về tất cả

Sông Bưởi, Sông Chu dồn góp phù sa

Ngã Ba Bông câu hò thỏa rộng

Gửi lại nhớ mong, sông thanh thản xuôi về

 

Bao tan hợp, gập ghềnh sông ngoan cường đến thế

Quên giữ mình ngọt trong, chung góp mặn mòi

Chiều nay ngồi bên sông mênh mông nơi cửa bể

Vốc nước lên

Thác réo, thượng nguồn!

—————-

* Các thắng cảnh nổi tiếng ở huyện Cẩm Thủy, Thanh Hóa.

** Lỗi Giang: Tên gọi xưa của sông Mã khi chảy qua địa phận Vĩnh Lộc, Thanh Hóa.

 *** Các tên gọi khác nhau của thành nhà Hồ, di sản văn hoá thế giới.

 

PHẠM THỊ KIM KHÁNH

(Trích tập thơ Mùa lá, Nxb Hội Nhà văn 2021)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *