Vanvn- và nắng soi ảng nước trong/ cái cán gáo uốn cong cong đời người/ chị vén tóc tủm tỉm cười/ sợ vầng trăng khuyết rằm rười rượi đau// áo bà ba vạt vạt nhàu/ sợ chi không sợ sợ màu vàng phai/ cánh đồng khô dấu chân ai/ đợi mưa nhướn cổ thở dài ểnh ương

hai
đũa hai chiếc một chiếc rơi
chiếc còn lại gắp mồng tơi ngoằn ngoèo
bữa cơm tối tiệm cận nghèo
ánh trăng ngoài cửa sổ gieo mầm vàng
dép hai chiếc một chiếc mang
chiếc thềm hiên úp mặt bàng bạc đau
gió khuya cứa đứt quai sau
lòi bàn chân bước cùng nhau gập ghềnh
hai câu đối đặt hai bên
nhân tâm đặt giữa ngôi đền quốc gia
cái tôi đối với cái ta
một cọng rơm giữa bao la cánh đồng
hai bông tai mất một bông
bông sè sẹ áp má chồng nằm im
lắng nghe nhịp đập trái tim
rằng bông đánh mất biết tìm nơi nao
áo bà ba mắc hàng rào
hai tà mỏng một tà cào rách lai
cơ mà nhọn hoắt mũi gai
đâm chỗ nào cũng đau vài da nâu
hai con sông biết nông sâu
một con đường một chiếc cầu bon bon
bâng khuâng em chọn lối mòn
dẫu sao chốn cũ vẫn còn có anh
8.2023

hôn
hôn bàn chân ngược đường xa
chỗ sương gió chỗ mưa sa ngập ngừng
khúc cua rẽ trái đã từng
vẫy xe xe chẳng chịu dừng má ơi
hôn làn tóc rối bời bời
chang chang nắng úp nón cời đồng sâu
mò cua cua trốn đẩu đâu
bắt ốc ốc lẫn bùn nâu chập chồi
cục cơm nguội sát đáy nồi
củ khoai lạnh ngắt độn hồi sớm mai
hôn đôi má nám công khai
do gan nóng phát bệnh vài năm nay
hôn vết chai sạn bàn tay
bốc mùi cám lợn từ ngày ở riêng
mái gà tơ rũ muộn phiền
nghe tin đồn giá chợ phiên tụt dần
bờ vai gầy gánh nợ nần
muốn hôn cũng phải xí phần lo toan
cơn dông phủ cánh áo choàng
em đi về giữa muộn màng ngõ rêu
làn môi khô mớm nhẹ hều
bất chấp câu hỏi đói nghèo tại sao?
hôn nhanh lên kẻo thuê bao
hết dung lượng biết khi nào bổ sung
suốt đời mặc định thủy chung
yêu anh đến phút tận cùng ba sinh
nụ hôn con gái trung trinh
nhón bên nào cũng gập ghình gót sen
8.2023
và nắng
và nắng ấm áp sau vườn
chỗ buồng chuối mốc chín hường hôm qua
chú sóc đói bụng lân la
sợ ông chủ mắng nên sà lùm cây
ơ hay đuông đất bù rầy
sợ ụ rơm khói đốt gầy đêm đông
bầy con nít chạy lông nhông
né xa mấy đứa nói không nghe lời
và nắng trước ngõ buông lơi
em xinh ở phố về chơi ô làng
sợ nhóm lợi ích ăn gian
gom hết phượng vĩ hè man mác buồn
giận hờn em nước mắt tuôn
chú ve đồng cảm hát tuồng tịch liêu
mo cau trầm mặt đìu hiu
định rơi nhưng sợ dây tiêu chạnh lòng
và nắng soi ảng nước trong
cái cán gáo uốn cong cong đời người
chị vén tóc tủm tỉm cười
sợ vầng trăng khuyết rằm rười rượi đau
áo bà ba vạt vạt nhàu
sợ chi không sợ sợ màu vàng phai
cánh đồng khô dấu chân ai
đợi mưa nhướn cổ thở dài ểnh ương
8.2023
BÌNH ĐỊA MỘC