Vanvn- Hải Phòng ơi/ Nơi tôi sinh ra và ngày ngày trú ngụ/ Chưa bao giờ dám viết tắt tên Người/ Dòng địa chỉ luôn ghi đầy đủ/ Dẫu gửi áng mây xa chuyển nỗi nhớ tới chân trời…// Hỡi vòm trời rợp màu hoa phượng nở/ Xin cháy hết mình đỏ những khát khao.

Thắp hương trước mộ Nguyên Hồng
Bỗng rơi ào một cơn mưa
Đường đồi đất đỏ như vừa xoay nghiêng
Nơi này bờ suối cũng thiêng
Nghẹn dòng nước trước cõi riêng Nguyên Hồng
Thắp hương lên mộ phần ông
Khấn thêm bao kiếp long đong chợ đời
Sương mờ khói lạnh thấu trời
Bút văn rướm máu phận người đa đoan
Lớn từ vú lấm bụi than
Khôn trong lăn lóc nhân gian thị thành
Lánh xa bao cấp, hư danh
Ông về sống với nhà tranh, đồi rừng
Lặng ngồi nước mắt rưng rưng
Thương nhân vật chết nửa chừng trang văn
Chòm râu thưa nhuốm nhọc nhằn
Áo nâu, guốc mộc, bút quằn quại đau
Giờ ông nằm giữa gió nhàu
Vàng au núi Án, xanh màu ruộng dưa
Khói hương tạt ngửa ban trưa
Bốn bề Yên Thế chợt đưa nắng về.
Tân Yên – Bắc Giang, cuối tháng 10-2008
Hải Phòng của tôi
1
Hải Phòng ơi
Nơi tôi sinh ra và ngày ngày trú ngụ
Chưa bao giờ dám viết tắt tên Người
Dòng địa chỉ luôn ghi đầy đủ
Dẫu gửi áng mây xa chuyển nỗi nhớ tới chân trời
Hải Phòng ơi
Tôi nâng niu bóng hình Người cẩn thận
Như con sông mùa lũ vẫn đỏ ruột phù sa
Nguồn cảm xúc về Người bất tận
Thoáng nhìn trời xanh đã hát ca
2
Nhớ những ngày tôi ở nơi rất xa
Không ít lần thấy mình cô độc
Tự dưng muốn khóc
Mơ phượng vĩ bừng hoa bên hồ Tam Bạc
Nhắc ráng chiều buông đỏ quạch phía Sở Dầu
Chợt rung lên cơn gió mùa xao xác
Quấn quanh vai hơi ấm tiếng còi tàu
Chút ngang tàng chẳng biết giấu vào đâu
Nhớ cái thời say đắm mối tình đầu
Góc phố vắng mùi rêu phong cũng lạ
Tiếng ve thêm oi ả
Tôi sôi nổi những gì biển cả
Em buồn cười vờ nhặt cánh phượng rơi
Để mùa hoa đỏ ấy mãi xa xôi
Nhớ những ngày sương giăng bạc bầu trời
Phố xá vẫn ồn ào xe cộ
Tôi hăm hở kiếm tìm cả điều vô bổ
Ngược chiều cơn mơ và đánh võng tâm hồn
Khi tỉnh ngộ ngồi tựa vào hoàng hôn
Thành chiếc lá vàng cuốn theo chiều gió
Thành ánh đèn loang đêm mưa phố cổ
Thành tiếng xúc xắc ai đó nựng ru con
Hóa bé thơ lon ton trong vườn trẻ
Bỗng lớn bổng giữa ngổn ngang ý nghĩ
Thấy thành phố sáng tươi hơn
3
Tôi trở về cùng vất vả sớm hôm
Tìm được chính mình sau những năm khô khát
Lại dạo bước nơi Lạc Viên, Cát Dài, Cầu Đất
Thỏa lòng uống cạn nắng ban trưa
Nhễ nhại nét cười dọc bờ sông bết gió
Toan vác cả cầu vồng sau mưa
Chạy mải miết suốt con đường phượng đỏ
Hải Phòng ơi
Vẫn biết tôi còn nhiều mắc nợ
Người yêu xưa giờ ở phương nào
Hỡi vòm trời rợp màu hoa phượng nở
Xin cháy hết mình đỏ những khát khao.
13-5-2009

Sáu gã làm thơ bên mâm thịt chó
Gã thứ nhất mặt nhăn mày nhó:
– Dạo này sáng tác thật khó
Tập thơ dày, bán chẳng ai mua!
Gã thứ hai phân bua:
– Không lo, tớ đã có tiền chùa
Ngán nỗi in xong, chẳng biết ai để tặng!
Gã thứ ba nói năng thủng thẳng:
– Thì ta cứ viết chơi chơi
Thiên hạ bây giờ thơ như dở hơi!
Gã thứ tư vội vã tiếp lời:
– Than vãn làm gì, cứ đọc lên đi
Ta chuốc thơ nhau, cụng li cái đã!
Gã thứ năm xem chừng khoái trá:
– Em xung phong hầu các bác một bài
Hậu hiện đại câu ngắn lẫn câu dài!
Gã thứ sáu đỏ mặt tía tai:
– Con lạy bố, thơ gì như đánh đố
Xin hỏi các ông sao mà học thuộc?…
Rượu đã hết
Đĩa còn dăm miếng luộc
Chủ quán cho thêm một củ riềng.
Nhà sáng tác Đại Lải, 9-10-2009
Ghi ở nhà Công tử Bạc Liêu
Vua Bảo Đại có gì thì có thứ đó
Đốt tiền thật soi tìm đồ nữ trang vàng giả
Thuê riêng cả nhà hàng để một mình nắm cô ca sĩ hát
Đấy là Công tử Bạc Liêu
Bỏ ra nhiều tiền mở cuộc thi gái đẹp
Cưới lắm vợ xinh và chiếm đoạt bao thân xác đàn bà
Suốt sáng thâu đêm tiêu xài không biết mệt
Đâu mua được tình yêu hay ngăn tuổi mình già
Có điều này tôi đã nhận ra
Giàu như thế cũng tới ngày khánh kiệt
Bởi phóng túng ăn chơi và đam mê gái đẹp
Lại chưa bao giờ ham thích thơ ca;
Bạc Liêu, sáng 31-7-2020
Trên bãi biển
Hình như gió đang yêu, anh ạ
Cuốn vào nhau trên rặng thông xanh
Trời thỗng thễnh khe khẽ thôi anh
Em sợ lá làm xước da thịt gió
Bí mật quá những con thuyền thiếp ngủ
Hầm hập khoang áp mặt cát vàng
Se sẽ chứ sóng đừng ve vuốt nữa
Kẻo làng chài tan loãng giấc mơ hoang
Bông cúc biển thẫm bao mùa thu cũ
Gửi về đâu khát vọng mông mênh
Hơi thở cũng mặn mòi gió hú
Hương thơm bay gấp gáp bên ghềnh
Cánh cửa chiều khép lại nhẹ tênh
Đầm đìa tím hoa ti-gôn nín lặng
Ta cứ mưa kệ khơi xa đẫy nắng
Chợt hiện cầu vồng bảy sắc phía chân mây.
12-4-2021
HOÀI KHÁNH