Thơ Hoa Níp: Bao giờ đến được cánh đồng – Phần II

Nhà thơ Hoa Níp (1985 – 2016)

Vanvn- Thượng Đế không may sẵn bộ vest nửa trắng – nửa đen./ Nếu tâm hồn được cấu thành từ hai nửa rõ ràng như hai màu trắng – đen, gồm nửa trái – nửa phải, nửa chánh – nửa tà, nửa thiện – nửa ác, nửa sáng – nửa tối, thì tâm hồn đó vẫn không thể chọn một bộ vest có hai màu trắng – đen tách bạch./ Tâm hồn chỉ có thể lựa chọn bộ vest có màu xám, để tông-suyệt-tông với mình. Điều này khiến tâm hồn có chút lo lắng, lăn tăn./ Nhưng rồi, khi bước vào bữa tiệc, tâm hồn sẽ thấy nhẹ nhõm, vì ở đó đều giống nhau cả. Không ai khoác bộ vest hai màu trắng – đen rành rọt.

 

>> Bao giờ đến được cánh đồng – Phần I

 

PHẦN II: TÂM TĨNH

[ĐỂ NGHE RÕ LÒNG MÌNH]

 

11.cánh đồng trăng
12. cần chuẩn bị cho cuộc chia ly
13. crossroad
14. lá thư ngày 5.1
15. mặt nạ
16. những nguy cơ của chúng ta
17. úp mặt vào tường
18. nàng x
19. di cảo về cái ác
20. di cảo về màu xám
21. trong như mục đồng
22. cần cuốn từ điển
23. những khả năng của con chó hoang
24. cái chết của đàn cá bảy màu
25. trên cánh đồng xanh ấy

 

cánh đồng trắng

Khúc tưởng niệm thời thanh xuân
trên ghế giảng đường đại học 2003-2010

 

Cánh đồng mới gặt
tôi nằm trên rơm
mưa về trắng toát
cuốn tôi đi mất

Bao ngày tháng dài tôi còn đi hoài
chưa một hương hoa bên đường

Một chiều nọ
chợt gặp lại cánh đồng
tôi âm thầm trên cỏ
như là chính mình trở về với con gió ngày xưa

Bỗng nhớ
con gió nào réo rắt
bóng cò nào bát ngát
dòng sông nào trắng toát
thời gian nào tất bật

Nước mắt tôi giàn dụa trắng cơn mưa ban xưa

2010


cần chuẩn bị cho một cuộc chia ly

Lời nguyện cầu cho những thân phận bị cuốn vào làn sóng tự sát ở Nhật Bản

 

Cần chuẩn bị cho một cuộc chia ly.
Mong bạn luôn nhớ đến tôi.
Tha thứ về những gì tôi chưa làm được.
Nhưng đó là tất cả nhận thức của tôi về Thế giới.
Tôi ích kỷ rồi chăng khi chỉ cháy cho riêng mình.
Cuộc chia ly nào không cần sự cháy.
Xác tro tàn rơi rụng xuống trăm năm.
Trong sắc xuân dưới cội anh đào.
Tôi ích kỷ rồi chăng khi chỉ cháy cho riêng mình.
Anh đào chỉ đẹp khi hoa đang rơi với gió mùa xuân.
Vì lúc rơi là lúc người ta đang cháy.
Vì khi rơi là khi đẹp nhất.
Và nhớ những chiếc đèn trời tôi thả.

13/9/2008

 

crossroad

Tôi cầm trên tay cây thánh giá
in rõ dòng chữ crossroad
nghĩa là những con đường giao nhau

Ồ không, sao có thể
khi road chỉ là một con đường?

Một con đường giao nhau?

Ở đâu ngoài phố có con đường ấy?
tôi băn khoăn tự hỏi

Đôi khi trong những lời thơ cũ kỹ
vô tình tôi dẫm lên tôi

Hôm nay,
tôi gặp lại mình trong chữ crossroad!

5/12/2006

 

lá thư ngày 5.1

 

5.1
Một ngày mém nắng, mém mưa…
không vui, không buồn
giữa trưa
bầu trời vẫn như ngái ngủ
lang thang lòng vòng, lang bạt loanh quanh
lại đưa chân về quán cũ
vẫn thế
ly café cũ,
không đường, ít đá, lạnh tanh

Tờ báo của ngày,
Vẫn những tin như ngày trước,
Cũng xã hội, kinh tế, văn hóa, giáo dục,…
Cũng đâm chém, chiến tranh
Cũng lừa đảo, chiếm đoạt,…
cũng chừng ấy sự kiện,
Cũng nóng hổi như nhau…
Trong lòng người thì vẫn nguội lạnh

Một ngày,
Không buồn, không vui,
Quán cũ,
Người cũ,
Không gian cũ,
Nhạc cũ,
Lòng nghe bâng quơ
Một nỗi nhớ rất xa xôi mơ hồ…

Mình đang đi đâu trên con đường không biết dẫn về đâu?
Mình đang làm gì và làm điều gì đó để làm gì?

Không vui, không buồn,
Có lẽ lâng lâng…
Người ta thường chỉ lâng lâng, bay bổng trên thành công
Còn mình, cũng lâng lâng,
Trên cái vô cùng của thực tại…

Sống chết là cuộc đời
Xoay vòng cũng là cuộc đời
Không ra khỏi đó được

Mỗi người nuôi một mộng tưởng cho riêng mình
Mình cũng nuôi một mộng tưởng cho riêng mình
Những mộng tưởng hoàn toàn khác nhau
Trong những cái không gì khác nhau…

Ngày hôm nay viết một lá thư
Ngày hôm sau cũng một lá thư
Cũng vậy những suy tư
Vẫn thế,
Hỏi sao cuộc đời không buồn tẻ

Suy tư đến mấy cũng chỉ là lý thuyết,
Chẳng ích lợi gì trong cuộc đời
Chưa có một nhà diễn thuyết nào sống với đời chỉ bằng lý thuyết

Xem ra, cũng có nhiều trường phái triết học
Cũng là khoa học của khoa học,
Nhưng nếu chỉ dừng lại ở lý thuyết
Thì tất cả chúng cũng vẫn chỉ dừng lại ở phạm trù

Những phạm trù triết học
Không lợi lộc gì cho cuộc sống
Không liên quan gì đến cuộc sống
Có nghĩa là nó đã thoát ra được khỏi cuộc sống…
Nhưng nếu vậy thì triết gia sống để làm gì?
Khi không còn có ích lợi gì cho cuộc sống…

Những thắc mắc cứ đan xen nhau,
Những câu hỏi cứ nối đuôi nhau,
Cho đến tận cùng của cái tận cùng

Mấy mươi năm cho một đời người
Không quá dài,
Không quá ngắn

Nếu thời gian cứ trôi qua trong một ngày trầm lặng
Thấy như dài đằng đẵng,
Trong một ngày chật chội, lại thấy như ngắn ngủi, hư hao

Những lúc đêm bước chân về,
Mình cùng với bản thân mình tính toán,
Những thiệt hơn về thời gian,
Thật buồn  nếu cuộc đời cứ trôi qua vô nghĩa…

 

mặt nạ

 

Khi họ mang cặp kính đen che hai con mắt
Chẳng ai biết họ là điệp viên hay vệ sỹ

Khi họ khoác lên mình bộ veston phẳng lỳ,
Chẳng ai biết họ là doanh nhân hay chính khách

Khi họ ngồi trong một chiếc Cadillac
Chẳng ai biết họ là mafia hay doanh nhân

Khi họ mang một bộ dạng bất cần
Chẳng ai biết họ là nhà thơ hay gã hành khất

Khi họ bước trên đường với tấm khiên cưng xấc
Chẳng ai biết họ là tri thức hay ma-cô

Cặp kính đen, bộ veston, chiếc Cadillac, bộ dạng bất cần, tấm khiên cưng xấc,… là những chiếc mặt nạ họ vẫn đeo hàng ngày
Có người còn đeo chúng cả đời mà không mỏi mệt

Họ khoái trá khi lừa được người khác
Và tự sướng khi che dấu được bản thân mình

Còn bạn thì sao?
Bạn đang đeo chiếc mặt nạ gì?

15/10/2012


những nguy cơ của chúng ta

 

Dù bạn đang là thường dân hay tổng thống
Bạn đều có khả năng bị sâu răng, ngay cả khi bạn chăm chỉ làm sạch chúng mỗi ngày
Bởi vì đâu đó vốn vẫn tiềm ẩn những nguy cơ sâu mọt

Dù bạn đang là thường dân hay quan chức
Bạn đều có khả năng mắc bệnh ung thư quái ác,

Trong lúc y học chưa hiểu được cặn kẽ cơ chế gây bệnh
Ai có thể khẳng định trong cơ thể khoẻ mạnh của mình không tiềm ẩn những nguy cơ ung nhọt

Dù bạn đang là thường dân hay chính khách
Bạn vẫn có khả năng bỏ vợ bỏ chồng để chạy theo ai khác
Bởi vì trái tim luôn tiềm ẩn nguy cơ mất kiểm soát

Rốt cục, dù bạn đang là người tử tế hay kẻ xấu
Bạn vẫn luôn có khả năng trở nên giống như người kia
Vì con người vẫn luôn tiềm ẩn những nguy cơ trở thành ai khác.

15/10/2012

 

úp mặt vào tường

 

Úp mặt vào tường tôi nhìn thấy
Khung cảnh bình yên của bức tường
Đâu như loài người sau lưng vậy
Chiến tranh, khủng bố nhuốm đau thương.

Úp mặt vào tường tôi nhìn thấy
Đàn kiến trăm con đi một hàng
Đâu như loài người sau lưng vậy
Bon chen, giành giật, phá tan hoang.

Úp mặt vào tường tôi nhìn thấy
Mọi thứ ở sau một kiếp người
Công danh, quyền lực nhiều cách mấy
Cuối cùng cũng bỏ lại sau lưng.

Úp mặt vào tường tôi nhìn thấy…

2007

 

nàng X

 

Hồ sơ về nàng:

Nàng tên là Margarite, thường được biết đến với bí danh X. Một vài tổ chức đã theo dõi, chụp ảnh, quay phim, đưa tin về nàng ngay từ lúc nàng mới sinh ra. Nhưng hầu hết chẳng ai để ý sự tồn tại của nàng.

Những miêu tả về nàng :

Những bức ảnh chụp nàng lúc ban sơ không có gì đặc biệt. Hầu hết người ta không hay biết. Những bức ảnh chụp nàng lớn hơn một chút cũng không có gì đẹp. Cũng chẳng mấy ai quan tâm.

Người ta chỉ thực sự bàn tán khi nàng trưởng thành với những đường cong đầy quyến rũ, sinh động, cháy bỏng và tiềm ẩn một sức mạnh khôn lường. Bức ảnh chụp nàng rực rỡ như một bức tranh sơn dầu ấn tượng với những hòa sắc mà đến họa sỹ danh tiếng cũng phải thèm khát. Rất nhiều trong chúng ta chưa từng thấy những màu sắc lộng lẫy đó bao giờ.

Sức ảnh hưởng của nàng:

Khi trưởng thành, nàng thực sự trở thành một biểu tượng của sức mạnh. Bằng chứng là rất nhiều người đã bị nàng khuất phục. Những con người tội nghiệp quỵ ngã dưới chân nàng.

Khi có tin nàng sắp vào thành phố, người ta bắt đầu xôn xao. Bao nhiêu sự quan tâm đổ dồn vào nàng.

Khi nàng thực sự vào thành phố, bộ mặt thật của nhiều người mới được phơi bày. Người ta thực sự nhốn nháo, người ta cuống cuồng chạy, người ta cuống cuồng nấp, người ta cuống cuồng chen, người ta cuống cuồng xô, người ta cuống cuồng giật.

Trớ trêu thay những ai đã góp phần làm nên sức mạnh của nàng thì lại là những người khiếp sợ nàng. Có những vị còn bị cách chức vì không chuẩn bị đón tiếp nàng chu đáo.

Và khi nàng dịu đi, người ta làm dấu thánh trước ngực để tạ ơn trời.

Chính là nàng –  Cơn bão vừa bay qua nhà tôi.

9/2012


di cảo về cái ác

“Cái ác quanh ta mặc bộ comple”
– Võ Thị Xuân Hà

 

1. Cái ác cũng có nhu cầu bận comple bóng bẩy, đeo cà vạt đỏ chói, với tia mắt viên đạn đã lên nòng, đi loanh quanh soi mói, hạnh họe.

2. Để hợp với bộ comple sang trọng, cái ác từ lúc bận vào cũng bắt đầu học giọng điệu trịnh trọng chú chú anh anh, cho đến khi sử dụng thuần thục.

3. Dù bộ comple rất sạch sẽ, bóng bẩy, thẳng nếp, cái ác đôi khi cũng phải đi bằng đầu gối, dạ dạ thưa thưa với cái ác hơn, bẩn hết quần, nhàu hết ly.

4. Cũng không ngại mang bộ dạng của người nông dân, nhưng là dáng người nông dân bận đồ comple mà chân tay vẫn lấm láp bùn lầy nhơ nhớp, cái ác nhiều khi bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, đi khom khom cả đời không thấy mệt.

5. Nói chung, cái ác cũng được phân loại thứ bậc, đẳng cấp, hệt như thợ may phân loại đẳng cấp của từng bộ comple mà cái ác đang khoác trên người.

30/01/2013

Tranh của nhà thơ Nguyễn Quang Thiều


di cảo về màu xám

1. Thượng Đế không may sẵn bộ vest nửa trắng – nửa đen.

2. Nếu tâm hồn được cấu thành từ hai nửa rõ ràng như hai màu trắng – đen, gồm nửa trái – nửa phải, nửa chánh – nửa tà, nửa thiện – nửa ác, nửa sáng – nửa tối, thì tâm hồn đó vẫn không thể chọn một bộ vest có hai màu trắng – đen tách bạch.

3. Tâm hồn chỉ có thể lựa chọn bộ vest có màu xám, để tông-suyệt-tông với mình. Điều này khiến tâm hồn có chút lo lắng, lăn tăn.

Nhưng rồi, khi bước vào bữa tiệc, tâm hồn sẽ thấy nhẹ nhõm, vì ở đó đều giống nhau cả. Không ai khoác bộ vest hai màu trắng – đen rành rọt.

4. Tâm hồn nào cũng bận vest xám. Họa chăng, chỉ có thiên thần và ác quỷ trong bức phù điêu trang trí trên tường mới bận một màu trắng, hoặc đen.

Tâm hồn nào cũng thấy vững trí hơn, vì mình không quá khác người.

5. Một số chiếc vest xám trông sáng láng hơn, số khác lại sẫm màu hơn. Nói chung, không sao cả, vì sáng hơn hay sẫm hơn, thì tất thảy đều màu xám.

30/01/2013

 

trong như mục đồng

Tặng T.N.T

 “Sống dễ lắm, nhìn vào mắt trẻ con mà sống” – Nguyễn Huy Thiệp

 

1. Con cá cảnh cả đời bơi luẩn quẩn trong chiếc bể mấy chục lít nước, vẫn thể hiện những đường bơi và màu sắc rực rỡ khác thường.

Con chim kiểng cả đời nhảy nhảy nhảy trong chiếc lồng nhỏ bằng chiếc rá, vẫn thể hiện những giọng hót lảnh lót diệu kỳ.

Cây bonsai cả đời đứng im lìm trong chiếc chậu bé bằng bàn tay, vẫn thể hiện những sắc hương, dáng thế cầu kỳ.

2. Mặc dù đã trồng thêm thủy sinh hòng làm không gian bể kiếng có cảm giác xanh tốt yên bình.

Mặc dù đã chạm trổ chiếc lồng thật tỷ mẩn hòng là không gian thêm phần quyền quý cung đình.

Mặc dù đã đặt tượng mục đồng ngồi mơ màng dưới gốc bonsai hòng tôn phần vĩ đại…

Nhưng con người vẫn hoàn toàn không biết mình mù, điếc và ảo tưởng.

Y không thể nhìn thấy màu sắc của con cá nhuộm nỗi nhớ suối nguồn.

Cũng không thể nghe thấy tiếng hót của con chim khát nỗi nhớ bầu trời.

Càng không thể hiểu được y sẽ không bao giờ có được cái nhìn mơ màng trong trẻo của mục đồng.

3. Con cá đẹp nhất là con cá bơi về suối nguồn. Đường bơi lộng lẫy nhất là đường bơi giữa sông suối, biển cả.

Con chim đẹp nhất là con chim bay về bầu trời. Tiếng hót thánh thót nhất là tiếng hót giữa cánh rừng, núi đồi.

Cổ thụ uy linh nhất là cổ thụ trụ giữa đất trời. Màu xanh vĩnh cữu nhất là màu xanh trong trí nhớ của cánh rừng.

4. Làm sao giữ được con cá thuộc về suối nguồn?

Làm sao giữ được con chim thuộc về bầu trời?

Còn y, làm sao giữ được đôi mắt trong trẻo an nhiên như  mục đồng?

25/1/2013


cần cuốn từ điển

 

1. Một cơn đau lưng đánh thức tôi dậy lúc gần  4 giờ sáng. [Thường xuyên bị cơn đau lưng hành hạ lúc 27 tuổi thì thực là nực cười.]

Tôi nằm im thở và chịu đựng cơn đau. Nghe rõ mồn một từng tiếng thở đều trong không gian yên ắng.

Sự yên lặng của buổi sáng vừa đủ để nhịp điệu rộn rã của thanh âm chuông nhà thờ len vào phòng. Tôi nằm im thở và xao xuyến nghe chuông nhà thờ đổ.

2. Tiếng chuông rộn rã đến mức tôi có thể tưởng tượng ra cảnh hàng hàng con chiên áo ngắn áo dài đang theo nhau tụ hội về ngôi nhà của Chúa.

Cảnh tượng ấy biến mất khi tiếng chuông chợt ngưng.

Tôi lại nằm im và thở với cơn đau.

3. Với tay mở đèn như một thói quen. Tôi bỗng thấy trên bức tường là một chữ song hỷ đỏ chói bằng tiếng tàu, nửa bên trái giống hệt nửa bên phải. Nó làm tôi sực nhớ ra là tôi vừa mới cưới.

Và cô gái đang nằm ngủ bên cạnh chắc hẳn là vợ tôi mới cưới.

Tôi đi đến một ngạc nhiên: mình đã thành trai có vợ.

4. Tôi bắt đầu lần tìm trong trí nhớ xem như thế nào là vợ là chồng, thì phát giác ra rằng, tôi chưa một lần dò từ điển xem chính xác nghĩa của chữ vợ chồng. Tôi phì cười vì sự vô lối của mình khi tôi cứ làm những việc mà mình còn chưa hiểu rõ ý nghĩa của nó.

Và chính thói quen vô lối ấy dần dần khiến tôi trở thành người mà tôi chưa tìm hiểu rõ vai trò của y. Bất giác, tôi khá chòng chành với ý nghĩ này.

5. Tôi bất giác tưởng tượng ra chuyện một người đã làm tổng thống gần hết nhiệm kỳ mà cũng chưa từng lần giở từ điển xem chính xác từ tổng thống nghĩa là gì. Tôi lại phì cười, thì cơn đau làm tôi méo mặt.

6. Tôi vùng dậy khỏi giường và đến bên tủ thuốc gia đình. Tôi chỉ quyết chí tìm cho được một viên giảm đau, dù chưa bao giờ tôi để ý tên thuốc nào là giảm đau.

Đúng lúc đó, trí nhớ về  những đoạn phim quảng cáo ùa về và cho tôi biết tên loại thuốc giảm đau.

7. Nhìn viên thuốc sủi bọt và tan dần vào ly nước, tôi mới hơi hoảng vì quảng cáo đã ăn vào tâm tư của tôi từ lúc nào. Lúc đó tôi lại hình dung ra cảnh tôi không thể kiểm soát được hoàn toàn tâm tư của mình. Và tôi thoáng buồn vì điều đó.

Một đoạn quảng cáo nhạt nhẽo và tầm phào cũng ăn sâu vào tâm tư của tôi ư? Sao tôi không thể có một hàng rào cảnh giác nào với chúng? Sao trí não tôi không chỉ để ghi nhớ những tác phẩm của Shakespeare? Trí não tôi hổ lốn đến thế sao? Ngay lúc này tôi thấy con người mình thật tầm phào.

8. Giờ tôi sẽ đi đến thư phòng tìm cuốn từ điển.

01/2013

 

những khả năng của con chó hoang

 

Khái niệm:

Chó hoang có lẽ được luật đô thị định nghĩa là chó vô chủ, chó không được thừa nhận, hoặc chó chưa bị sở hữu bởi một cá nhân hay tập thể. [Cá nhân đó chắn hẳn chỉ có thể là con người. Vì xưa nay, chỉ có con người mới tự cho mình cái quyền sở hữu kẻ khác.]

Vì thế:

Khác với chó nhà, chó hoang không có một hộ khẩu hợp pháp, không một chốn để lui về. Chó hoang không được chích ngừa như chó nhà, dù cả hai vẫn có khả năng cắn người vô tội vạ. Chó nhà có nửa mét vuông chuồng để chui ra chui vào. Chó hoang suốt đời đi dạo khắp thế gian.

Thế rồi:

Một hôm, khi chó hoang lang thang đến trước cổng một ngôi nhà. Chó nhà chạy ra, đứng trong cánh cổng và cật lực sủa.

Bên ngoài cánh cổng, chó hoang cười khẩy hỏi: Mày sủa cái gì?

Bên trong cánh cổng, chó nhà cao giọng đáp : Thấy ai lạ là tao cứ sủa.

Chó hoàng phá lên cười sặc sụa : Cũng là chó thôi, lạ thế quái nào?

Chó nhà kiêu hãnh chìa ra ở cổ một sợi dây xích ánh kim lấp lánh.

Chó hoang cười khẩy : Đồ trang sức của mày đấy à?

Chó nhà bực tức sủa : Mày đúng là đồ chó hoang vô học.

Chó nhà nhếch mép cười, rồi ngoảy đuôi đi vào trong.

Chó hoang quay đầu tiếp tục lang thang.

 

Con chó hoang đang nằm nghỉ bên vệ đường, dưới một bóng cây, trong buổi trưa nắng như thiêu như đốt. Luôn luôn tồn tại khả năng nó bị bắt bớ bởi đội săn bắt chó của thành phố. Bởi vì không có gì phi pháp chìa ra ngoài đường mà thoát qua được tai mắt của đội trật tự đô thị. [Vấn đề là đội trật tự đô thị có bắt hay không.]

Trong bóng râm, nó nằm nghỉ ngơi bên vệ đường. Luôn luôn tồn tại khả năng nó bị xe tông. Một chiếc xe bất ngờ lao lên vệ đường là chuyện bình thường.

Chưa hết, nó còn đối diện với khả năng bị bọn trộm chó bắt. Thời buổi này ngoài đường đầy bọn trộm cắp. [Đến một người lang thang ngoài phố còn có khả năng bị bắt bán sang tàu, thì chó hoang dễ gì lọt qua tai mắt bọn săn bắt.]

Tuy vậy, nó cũng có khả năng được ai đó nhận về nuôi, và hạnh phúc trở thành đứa có chủ, có nơi đi đi về về. Dù sau đó, vẫn có khả năng nó bị bỏ đói, nếu chủ nó phá sản. Hoặc có khả năng nó bị đuổi đi, nếu chủ nó không dạy dỗ được nó.

Tóm lại, có quá nhiều khả năng với một con chó hoang. Nó không thể trách cứ được ai, vì mỗi người đều có thế của họ. [Đội bắt chó có quyền đi bắt chó. Kẻ trộm chó thì vẫn sẵn sàng trộm chó vì chủ quán thịt cầy vẫn đang mong đợi.]

Nhắm mắt nằm trong bóng râm. Nó chỉ có thể thầm trách số nó đen như con chó hoang.

11/2012

 

cái chết của đàn cá bảy màu

 

Trong chiếc bể nước nhỏ đang xanh trong những cây rong thủy sinh, Thượng đế đã đặt đàn cá vào đó.

Vì biết bảy màu là loài cá mắn đẻ, nên Thượng đế băn khoăn nỗi lo gia tăng dân số sẽ ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống vốn nhỏ hẹp trong chiếc bể. Vì thế, Thượng đế đã quyết định chỉ thả vào bể rất ít cá mái. Cũng có thể vì Thượng đế chuộng cái đẹp, cái sặc sỡ, nên Ngài đã thả nhiều cá trống hơn.

Tuy nhiên, có vẻ như Ngài cũng khá ngây thơ. Vì sau đó, ảnh hưởng của sự mất cân bằng giới tính đã xảy đến nhanh chóng. Cá mái mệt mỏi trước sự đeo bám dai dẳng ngày đêm của bọn cá trống.

Cho đến khi con cá mái cuối cùng chết giữa sự cưỡng bức vô độ của một lũ cá trống, thì Thượng đế mới vỡ ra một sự thật khá tàn nhẫn: Không chỉ có con người mới cưỡng bức con người. Con cá bé bằng ngón tay cũng cưỡng bức con cá bé bằng ngón tay.

 

Sự cưỡng bức diễn ra ở khắp nơi, kể cả trong bể cá xanh ngắt, lãng đãng những cây thủy sinh đang đung đưa trong nước tao nhã.

Trên thực tế, lũ cá trống không phải chịu trách nhiệm trước sự tuyệt chủng của lũ cá mái. Chỉ là do sự sắp đặt sai lầm của Thượng đế. Lũ cá trống chỉ nghe theo bản năng tính dục của giới tính mà làm nên chuyện cưỡng bức.

Và  Thượng đế cũng không thể ngăn nổi một thực tế phủ phàng: khi không còn cá mái trong bể, lũ cá trống không còn bình yên. Chúng bắt đầu ve vãn lẫn nhau. Chúng giao hoan với nhau trước mắt Thượng đế..

Những cuộc rượt đổi, ve vãn lại bắt đầu. Và cá trống rượt đuổi cá trống.Và con cá cuối cùng đã chết như thế.

12/2012

 

trên cánh đồng xanh ấy

 

Những con bò gặm cỏ
gặm cho đến lúc no
Cuộc đời là của nó
dẫu cho nó là bò

Con người mãi ngờ vực
về bản ngả của mình
Con bò không ngờ vực
về bản ngả của mình

Những con bò rong chơi
trên cánh đồng đầy cỏ
không có giá treo cổ
không thù hận chiến tranh

Tình yêu của con bò
là tình yêu vĩ đại
bò không hề ghen tuông
hay làm trò rồ dại

Trong một cộng đồng bò
dù thấp cao lớn nhỏ
không có sự so đo
tha hồ mà gặm cỏ

Trong một cộng đồng người
tiếng khóc với tiếng cười
cách xa nhau vạn dặm

Tình yêu nơi họng sung
trong lửa đạn chiến tranh
Tình yêu là nụ hồng
ở những nơi sang trọng
Tình yêu trong tiếng thét
của phụ nữ, trẻ em
bên những xác nhà đổ
(không phải lỗi của bò)

Lũ bò vẫn ăn cỏ
Lũ người vẫn ăn dầu
người già hay trẻ nhỏ
nào đáng kể gì đâu

Những con bò gặm cỏ
vài đô-la một ngày*
Những con người đói lả
mơ một đồng đô-la

Những con bò gặm cỏ
trên đồng cỏ của mình
Người dưới giá treo cổ
nguyện cầu ngày tái sinh

Rồi một hôm nào đó
chúng thế chỗ cho nhau
Ngày đó không thể có
vì bò không ăn dầu

Rồi một ngày đẹp trời
đàn bò vẫn rong chơi
trên cánh đồng xanh ấy
bò bỏ rơi bầy người

2009

___________

* Theo tờ Guardian, số ra ngày 25/9/2002, mỗi con bò ở Liên Minh châu Âu được bảo trợ 2,5 USD một ngày. Con số đó còn cao hơn mức sống của 75% người dân châu Phi.

Tuy nhiên, trên tờ Christan Science Monitor, một tờ báo chính trị – xã hội có uy tín lớn của Mỹ, số ra ngày 13/6/2003, chủ tịch ngân hàng Thế giới, James Wolfensohn cho rằng, mức bảo trợ cao nhất thuộc về bò của Nhật Bản, với 7,5 USD một ngày.

Cũng trên số ra ngày 08/02/2013, Christan Science Monitor là tờ báo đầu tiên của Mỹ dẫn lời ông Trần Đình Thắng, một Việt kiều Mỹ, khẳng định nguyên văn “Hoàng Sa, Trường Sa thuộc về Việt Nam”, và “Hoàng Sa, Trường Sa chưa bao giờ là một phần của Trung Quốc”, cùng chứng cứ là bộ sưu tập 150 tấm bản đồ và 3 tấm át-lát Trung Quốc cổ, xuyên suốt nhiều thời kỳ lịch sử. 

HOA NÍP

(Còn tiếp)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *