Vanvn- Đại tá, nhà thơ Cao Nguyên Quyền vừa được bầu chọn làm hội viên Hội Nhà văn Việt Nam năm 2022. Người dân tộc Mường, ông sinh ngày 15.8.1955 tại Làng Gầm, xã Cẩm Giang, huyện Cẩm Thủy, tỉnh Thanh Hóa, một vùng quê nằm bờ sông Mã.
Cao Nguyên Quyền có hơn 38 năm phục vụ trong quân đội và bắt đầu yêu thơ từ thuở thiếu thời. Nhà thơ gom ủ trong mình những phẩm chất của một người Mường sâu đậm, vì vậy những sáng tác của ông được khoác lên âm hưởng xứ Mường một cách chân mộc. Những vần thơ đầu tiên của ông xuất hiện vào những năm 1967, 1968 là những bài thơ giản dị, thân gần với làng quê, gia đình, bè bạn. Năm 1972 ông nhập ngũ và cũng không sáng tác gì nữa cho đến khi về hưu, vợ mất, con làm xa… Sự cô đơn và trống vắng đã kéo ông quay trở lại với thơ, với văn chương bằng một sức hút kỳ lạ.

Xuất phát từ một gia đình thuần nông xứ Mường và là một người lính trải qua những năm tháng rèn luyện trong quân đội vì vậy nhà thơ Cao Nguyên Quyền sở hữu được những vốn sống mà ít ai có. Chỉ vỏn vẹn 4 năm, từ 2019 đến 2022, ông không ngừng sáng tác và đã cho người đọc thấy được sự cuốn dẫn, mới lạ qua cách thể hiện thật riêng, giàu cảm xúc, đầy tính khơi gợi. Những nét đẹp, tâm trạng của người lính, những hình tượng mơ ảo của vùng đất bán sơn địa xứ Mường được găm gửi vào từng câu thơ ẩn chứa đầy tính nghệ thuật và triết luận.
Thơ Cao Nguyên Quyền là kiểu thơ vừa dễ đọc lại vừa khó đọc, bởi những tầng nghĩa được ẩn giấu một cách tinh tế, ông mang tới một phông nền văn hóa và muốn người đọc tự khám phá nó, tự thưởng thức vẻ đẹp của không gian Mường theo cách của riêng mình. Đến nay nhà thơ Cao Nguyên Quyền đã cho ra mắt bạn đọc 3 tập thơ và những tập thơ này cũng mang tới nhiều bất ngờ cho độc giả là: Gom lại ngày xưa (NXB Thanh Hóa – 2020), Rêu sương Cẩm Thủy (NXB HNV – 2021) và Làng Gầm định dạng thu (NXB HNV – 2022).
Hội viên mới Hội Nhà văn Việt Nam 2022:
>> Lưỡn – Truyện ngắn của Trịnh Đình Nghi
>> Thơ Bùi Việt Phương: Cây lên xanh nhận đất giữ biên thùy
>> Cuộc phiêu lưu của Ỉn Hồng – Truyện Đào Thu Hà
>> Truyện ngắn của Đỗ Xuân Thu: Lão “Chõe Bò”
>> Thơ Huỳnh Văn Quốc: Từ trong giá lạnh khơi nguồn mùa sau
>> Hoàng hôn có nắng – Truyện ngắn Hoàng Thị Trúc Ly
>> Thơ Bùi Minh Vũ: Gọi rẫy thiêng liêng như tên buôn, tên vợ, tên chồng
>> Cuộc phiêu lưu của Poly – Truyện ngắn của Hồng Cư
>> Thơ Nguyễn Phong Việt: Đời sợ lắm những ngày im tiếng gió
>> Một chuyến hoa xuân – Truyện ngắn Trác Diễm
>> Hai truyện ngắn thiếu nhi của Lê Đức Dương
Mế đợi con về
Hoa bông trăng, bông dẻ
mùi hương xông mười mường, chín bản
ngoài kia măng đội đất
mế nhìn xa xôi
bậc cầu thang
Vẹt mòn tháng năm
ván lim, ván lội
con đi lâu mế già lặng đợi
Hãy về nào
mế làm vía khỏe, vía khôn
ngày con đi tuổi trăng tròn
vôi vạch cột nhà chiều cao đánh dấu
nay vẫn nguyên vệt trắng và hơi thở thân thuộc
Hãy về
để mế sắm vợ nào
cho nhà ta no tiếng cười con trẻ
Mưa ngâu tháng bảy
con nằm lũng sâu hay vách đá
ở đâu mế không thấy
chừng đang lạnh không con?
Đôi nạng gỗ
Đồng đội ơi
thẳm xa rồi
chỉ những mảnh đạn, chốt mìn còn gần mãi
Lúc này
ngực rừng thêu tên mày
bầu trời trắng xóa đằm mưa
hai vệ đường hàng cây run lạnh
xếp đôi hàng
quân phục bạc sờn
bao giọt nước mặn thầm thì
đừng tràn ra trũng mắt
Đồng đội chúng mình nhiều bước chân thật giả
tròn, khuyết đất bùn
trên ngực
từng chiếc phù hiệu thương binh, cựu binh đã ghim trầy hàng chỉ
Chiều nay
đôi nạng gỗ lâu năm theo về đắp mộ
bọn tao đứng hàng dọc
sau mày
một mình mày
hàng ngang
Qua đất
nối trời
xuyên trái tim tao.
Trên những điều trông thấy
Những nét cọ thở dài ngày cuối
mặt giấy mọc nghiêng mầm buồn
mưa dập tắt câu xường ấm lửa cùng tận
bay mờ khói
em qua tôi không một ánh nhìn thân thuộc
Giọt chiêng rơi ngang
bầy đom đóm lẫy hạt đèn bé nhỏ
ta vin tiếng khèn ảo ảnh
đêm Pồn Pông
Tháng giêng
u uẩn khoảnh trăng mặn
rượu suông vẽ ta như kẻ nhiệt cuồng
và em
vẫn cõng câu xường
về… Mường Vẩm(1)
ru con!
_________
(1) Địa danh thuộc huyện Cẩm Thuỷ, Thanh Hoá.
Lời mẹ
Lúa bông nương lúi cúi
hạt mẩy, cành trĩu
óng vàng
Cánh đồng ngày tháng
suốt đời mẹ cúi
gian nan cấy gặt
mong mỏi con ngoan khôn
Lưng mẹ bật con ra chiến trường
hãy ngửng đầu như núi
làng mình luôn bên con
Về quê
mẹ xa…
thật xa…
Lịm vào giọng người xưa
chìm trôi núi sông Cẩm Thủy
mẹ ơi
con trai mẹ đây rồi!
Ngoài sân đào đá ửng buồn
Trái hơn những mùa xưa
tháng ba gợn hồng đào đá
bộn bề khói củi
Cha đi trắng trời
mẹ nằm xanh đất
ngày xưa cuộn tỏa từ cây hương đen vừa đốt
Qua rồi cánh diều thơ trẻ dát núi
lụi cụi rét lạnh đồng đông
chạy mơ ở vắt trong suối rừng
con giờ đã ngậy màu sương sớm
bạc nỗi buồn
trắng cô đơn
Trời hôm nay vẫn ròng ròng tẻ nhạt
lả tả tán đào
quắt lạnh mỗi hừng xuân…

Chiều chạm về vùng xưa
Lặng một hoàng hôn
chiếc thuyền dẫn về xanh rừng, trong nước
Thung Nham thẳm đầy miên man ngực thức
nắng vuột qua ngày
Tôi đếm trên ngọn cây những đốm hằng hạc trắng
bay về từ phía ngày trôi
bay về từ khung trời mỏi
bay về từ vùng bão giông
bình yên một vùng mây nước
trong tôi vết xưa chợt thức
vệt đạn ngày nào, người áo úa đã rời đi
Những đốm trắng
từ đâu
cơn cớ
núi chạm hình bạn tôi
tuổi trẻ vội găm vào đá
trăm năm thoảng cánh chim trời
xương còn cắm rễ quê hương
xót đau tìm về những đêm cạn giấc
này bóng trắng chở gió
kìa bóng đen cưỡi mây
một lần thở buồn chạy dài non nước
Hằng hạc bay
những đoá hoa vờn lên đỉnh núi
tôi vẫn tôi đây
thuyền lằng lặng trôi thăm thẳm bóng ngày.
Với Kim Sơn
Hai trăm năm
tiền nhân mở đất lập làng
chín vòng quai vít đầu ngọn sóng
gom phù sa đắp bồi đất mẹ
một ngày ngọt lịm Kim Sơn!
Sông Ân trầm trôi lặn vào lòng phố thị
rịn bóng Cầu Ngói bước chân ngày quen lạ
đêm nguyện cầu bài thánh ca ước nguyện
lảnh tiếng chuông sinh tử vui buồn…
Nghiêng bên nào cũng buồn vui sóng sánh
chuyện muôn xưa xen lẫn chuyện đương thời
má em ửng như rượu lên men mới
búp thon mềm chén mời dậy mầm môi
câu hát ngân mặn tình người tình đất
thương mẹ Kim Sơn cua cáy một đời
như sú vẹt lấy lòng mình lọc đất quê hương
Những bãi bồi gối nhau thành cõi
em chỉ nhìn mà bồi đắp lòng ta
đất hay người hay tự ta… chẳng rõ
nghiêng bên nào cũng thấy sóng Kim Sơn.
Ninh Bình, tháng 9/2022
Chú tôi, cậu tôi
Hai người lính Điện Biên
đem “huầy dô” ngược thượng nguồn sông Mã
một đêm mưa buộc bìa rừng
câu hò gãy nhịp
hố bom run lên thổn thức những gửi lại sau cùng
Chiều tháng năm núi thắt ngực đau trước giờ toàn thắng
đầu bà nội, bà ngoại tôi cuộn một vòng mây trắng
mắt màu sợi lửa chĩa cao
ai nhóm bằng mùa sương lạnh ngắt
ai thổi bằng dãy cát rực khô?
Chúng tôi vô tư lớn lên
hồn nhiên với cả những điều hao khuyết
những lần quên ngoái nhìn quá khứ
chiến tranh mơ hồ ở đâu đó xôi xa…
Lặng im không có nghĩa bình yên
ngày muôn hoa vẫn nở xao xuyến bản mường
gió vẫn rượt nhau trên mái nhà sàn bàng bạc
giặc tràn đến quê hương lúc chú tôi cậu tôi đã vắng
di ảnh trong lòng người vợi vời những ánh mắt trẻ trai
Những người đàn ông lại cầm súng
thay những người đi vắng như chú như cậu
giữ linh hồn mường, giữ làn khói chiều thong dong
Tôi thấy họ về trong vết sẹo dài trằn chéo giữa lưng cha
trên đôi nạng của bác thương binh xa lạ
và nhịp thở đất nước mình.
Ký ức làng tôi
Một vùng bán sơn địa
loi doi mấy chục nếp sàn
nghèo đói nên gọi: Làng Gầm
hình dáng như cán mai, cán thuổng
xiên chen dãy núi, dòng sông
Mái sàn nghiêng
chiều
Lũ trẻ con không biết buộc diều
buổi đến trường, buổi đào cua, bắt ốc
Đồng một vụ hạt thóc gầy
tiếng Mế ru đêm ngằn ngặt
mùa lũ sông củi rác lều bều
Câu xường đổ ướt tuổi thơ
chúng tôi lớn lên áo manh quần vá
tuổi chớm yêu! Hũm nước làm gương
Đêm trên sông
Bến Cửa Hà, Phong Sơn…
Bom Mỹ dội…
Tuổi hai mươi, mười tám lên đường
thẳng hướng tiền phương
Xa mẹ già, em gái
câu hát xường để lại…
dang dở một đời trai…
Ngày trở về
có lúc nhíu giọng quê
làng lớn rộng hơn xưa
giọng ru con trộn pha tiếng Kinh Mường
lòng chạng vạng
nếp sàn xưa khói tỏa…
30/9/2020
Kỷ vật
Đêm
lời trăng đứng cầm đáy cửa
ảnh hình năm tháng
thời gian nay – dữ dằn nhọn bén
Một thời chiến hào
khói súng, cổ rừng leo rợp
có thằng chưa kịp nhận tin vui
tự bào thai đã dải tang rồi…
Bước chân từng qua
bao miền đất
đâu đâu cũng gợn áo cơm…
38 năm…
về làng
ta thưa dần đồng đội
đứa con lộn giữa tạ tàn
mỗi chiều mẹ già he hỡi nhặt đông…???
Trên nấm mồ
sờn bạc mũ cối
chiếc bình toong lịm trong mùi đạn
khói hương trầm vẽ quyện
Đồng đội ơi!
tao về đây…!!!
7/1/2022
CAO NGUYÊN QUYỀN