Thơ 1-2-3 Nguyễn Hữu Thông: Rưng rức mùi rạ rơm gọi thương nhớ ùa về

Vanvn- Chiều quê thăm thẳm nỗi niềm// Nắng lễnh loãng pha sương, bờ đê ngân ngấn gió/ Khúc sông trong xanh uốn cong mảnh trời làng// Ta tha thẩn lôi ngang chiều muộn/ Rưng rức mùi rạ rơm gọi thương nhớ ùa về/ Kìa! Bóng ai in nền trời tím ngát chiều quê

Nhà thơ Nguyễn Hữu Thông ở Hòa Bình

Giấc mơ xanh nõn bầu trời

 

Những vì tinh tú rãng rỡ tươi vui

Niềm nở ánh cười dù tôi chưa quen biết

 

Ở chốn mau sau tôi gặp được em rồi

Em ngã vào tôi, tôi ngã vào trời

Bỗng tiếng sấm rền… giật mình tỉnh giấc

 

Chín tháng mười ngày và mãi mãi

 

Một giọt sinh linh kết tinh chín tháng mười ngày

Mẹ thon thót sinh ra tôi trong đợi chờ, khao khát

 

Chớp mắt lọt lòng ngác ngơ nhìn trời đất

Đất rộng mênh mông, trời tít cao vời

Rộng đất, cao trời đâu bằng bụng Mẹ tôi!

 

Người đàn bà bước ra từ bếp

 

Ánh lửa ửng hồng đôi má

Mắt cười lấm tấm mồ hôi

 

Khói thơm vấn vít lên trời

Mang theo ánh hồng trên má

Thành những ngôi sao lấp lánh niềm vui

Tranh của họa sĩ Như Bình

Chiều quê thăm thẳm nỗi niềm

 

Nắng lễnh loãng pha sương, bờ đê ngân ngấn gió

Khúc sông trong xanh uốn cong mảnh trời làng

 

Ta tha thẩn lội ngang chiều muộn

Rưng rức mùi rạ rơm gọi thương nhớ ùa về

Kìa! Bóng ai in nền trời tím ngát chiều quê.

 

Người câu cá bên hồ

 

Lặng lẽ buông cần dõi theo tăm cá

Mặt hồ nín gió, tia nắng lửng lơ

 

Nghiêng cánh chim bay, xôn xao cành lá

Người câu cá nghĩ gì mà ánh mắt ngẩn ngơ

Làn sóng bâng quơ bóng chim, tăm cá

 

Tránh nơi cạm bẫy, giữ lấy tự do

 

Hãy bay đi, bay đi đàn cò ơi!

Đừng đỗ xuống cánh đầm mắc giăng cạm cẫy

 

Thương bọn cò mồi bị buộc chân mà giả vờ cất cánh

Sau cái giật dây đầy tính toán của kẻ bẫy cò

Đàn cò ơi! Hãy bay đi, bay đi… giữ lấy tự do.

 

Cổng chợ chiều hôm

 

Ông già mù ăn mày huơ huơ mê nón rách

Co ro dưới gốc cây bên cổng chợ chiều tà

 

Thằng bé đánh giày tần ngần vuốt những tờ bạc lẻ

Khe khẽ đặt lên mê nón lá ông già

Chiều muộn nhạt nhòa, nắng tàn phiên chợ

 

NGUYỄN HỮU THÔNG

________________________________ 

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.

Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *