Nhanh đến nhanh đi nhanh hợp nhanh tàn// Còn trơ lại điều gì ngơ ngác quá/ Sự đa nghi hoá gai nhọn tự lúc nào?// Chắc chắn và điềm nhiên/ Nào có chỗ cho lêu rêu nông nổi?/ Nào có chỗ cho những vụn tàn của rơm lửa nhẹ tênh?

Như một thứ phù du chớp sáng rồi vụt tắt
Ôi những lời ngọt ngào đầu môi chót lưỡi
Chứa chênh vênh khó lường
Sự bền bỉ thẳm sâu
Là tấm lòng chân thật
Làm gì có chỗ cho chớp nhoáng dối lừa.
Thế giới tại sao là vòng tròn khép kín
Trong vài chữ thôi đậm nhạt vui buồn
Gặp gỡ và chia ly.
Trái tim cứ hát lên mãi bài đi tìm tri kỉ
Tìm đâu tìm đâu
Tỉnh ra mới hiểu là mầu hư vô.

Phao bơi nào giữa biển đời rộng lớn
Ai lặng lẽ như nước?
Ai ồn ào như sóng?
Lòng người sâu thẳm khó lường
Vẫn biết giữa ồn ào và lặng lẽ
Cuối cùng niềm tin là cứu cánh giữa bao la.
Nhanh đến nhanh đi nhanh hợp nhanh tàn
Còn trơ lại điều gì ngơ ngác quá
Sự đa nghi hoá gai nhọn tự lúc nào?
Chắc chắn và điềm nhiên
Nào có chỗ cho lêu rêu nông nổi?
Nào có chỗ cho những vụn tàn của rơm lửa nhẹ tênh?
Chăm sóc niềm vui
Bắt đầu từ gieo hạt
Mầm xanh lớn dần
Bỏ qua mọi giai đoạn
Bằng những cánh hoa có sẵn
Rồi than rằng sao ngắn ngủi đời hoa?
ĐỖ THU HẰNG