Chùm thơ thiếu nhi của Phạm Thị Phương Thảo

Vanvn- Nhà thơ Phạm Thị Phương Thảo ở Hà Nội, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, đã xuất bản 19 tác phẩm về thơ, trường ca, ký, tản văn, trong đó có 2 tập thơ thiếu nhi. Bà đã được trao giải thưởng của Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam và Hội VHNT các Dân tộc thiểu số Việt Nam…

Đang tham dự Trại Sáng tác Văn học thiếu nhi do Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức ở thành phố Tuy Hòa, tỉnh Phú Yên, nhà thơ Phạm Thị Phương Thảo gửi về Vanvn chùm thơ mới, xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.

Nhà thơ Phạm Thị Phương Thảo

CHUYÊN ĐỀ VĂN HỌC THIẾU NHI:

>> Chùm truyện ngắn thiếu nhi của Yury Koval

>> Chùm thơ thiếu nhi của Nguyễn Đức Quang

>> Khai mạc trại sáng tác và tọa đàm văn học thiếu nhi

>> Nắng lửa – Truyện ngắn thiếu nhi Mạnh Hoài Nam

>> Sáng tác văn học thiếu nhi cần được khuyến khích

>> Chùm thơ thiếu nhi của Trần Thanh Dũng

>> Lê Phương Liên: “Hãy sống tốt… trước khi cầm bút”

>> Chùm thơ thiếu nhi của Nguyễn Văn Thanh

>> Truyện thiếu nhi của Đào Quốc Vịnh

>> Thơ thiếu nhi của Đào Đức Tuấn

>> Chùm truyện thiếu nhi của Thái Chí Thanh

>> Chùm thơ thiếu nhi Bảo Ngọc

 

CHIM BÓI CÁ VỒ MỒI

 

Khoác áo choàng sặc sỡ

Đứng rình ở trên cao

Áo bụng màu trắng phớ

Đôi cánh tím xôn xao!

 

Bói cá thích làm đỏm

Dẫu cặp mỏ quá dài

Hai chân đi hia đỏ

Đúng là đồ ra oai!

 

À, phải rồi, bói cá

Soi gương trước mặt ao

Núp mình trong cành lá

Thấy cá, vội “đâm lao”!

 

Bói cá ham vồ mồi

Lao vút xuống mặt ao

Cặp mỏ dài quặp cá

Rồi bay vút lên cao

 

Kẻ săn mồi khét tiếng

Có chiếc mỏ rõ dài

Rình rập và chao liệng

Bói cá liệu giống ai?

 

DẾ MÈN TỰ HÁT

 

Tôi là chú dế mèn

Thích sống trên đồng cỏ

Tôi tự lập đã quen

Việc làm, đâu có đó!

 

Tôi mê say tự do

Uống sương và ăn cỏ

Đôi khi còn chém gió

Khoái chí, hát o o…

 

Áo đuôi tôm khua gió

Cặp râu dài uốn cong

Bước chân trần oai vệ

Biết múa hát, lượn vòng…

 

Tính hung hăng, trêu ghẹo

Làm bao kẻ khóc cười!

Gây ra nhiều tai họa

Bao kẻ giận, chưa nguôi!

 

Bây giờ tôi lớn rồi

Đã biết nhìn sau trước

Sống hoà đồng vui hơn

Hội nhập, không nhu nhược

 

Lênh đênh trên đồng sen

Giấu hai càng to tướng

Cất kiếm sắc, răng đen

Đôi cánh mềm, xoà xuống

 

Dế mèn tôi lội ruộng

Lang thang khắp ao hồ

Qua bờ ao, bè muống

Thưởng gió trời, cỏ đê…

 

Cái đầu luôn ngất ngư

Tôi nhìn trời, ngắm đất

Cuộc đời được ngao du

Là cuộc đời vui nhất!

 

KỂ CHUYỆN LŨ NHỆN

 

Lũ nhện chăng lưới, bắt mồi

Chăng dây bừa bãi, khắp nơi, tung hoành

 

Nhện đen, nhện đỏ, nhện xanh

Nhện con, nhện mẹ, nhện lành, nhện hư…

 

Họ nhà nhện, hãy từ từ

Nhện già, nhện trẻ, nhện vừa, hôi sao!

 

Nhện chúa, chăng mạng trên cao

Chạy ngang, chạy dọc, “đứa nào gọi tao”?

 

Lũ nhện con, chạy ào ào

Đánh đu trên võng, hết vào lại ra…

 

“Bắt muỗi, việc của chúng ta

Đánh nhanh, diệt gọn, cả nhà cùng vui

 

Nhện còn chăng lưới, bắt ruồi

Ai chê ta bẩn, họ cười, mặc ta”!

Tranh của họa sĩ Lê Trần Thanh Thủy

ĐÀN ONG HÁT ĐỒNG CA

 

Trên cánh đồng hoa vàng

Ong say sưa tìm mật!

Tiếng ong hay tiếng đàn

Tiếng gì nghe réo rắt?

 

Ồ, các chị bướm vàng

Bay quanh cùng bướm trắng

Xiêm áo thật là sang

Vừa liệng vòng, vừa múa!

 

Ong bướm cùng nô đùa

Dưới bầu trời xanh ngát

Hoa cải thơm ngào ngạt

Chúng vừa bay, vừa say…

 

Rằng mùa Xuân thật hay

Bao nhiêu là ngọn gió

Ong ngân khúc ca bay

Chim én xoè cánh gió!

 

Dù chúng mình bé nhỏ

Kết đoàn, hát đồng ca

Tiếng hát sẽ rất to

Thung hoa, sân khấu nhà!

 

Vàng nâu như cánh bướm

Rực rỡ cả đồng hoa

Đàn ong vàng chao liệng

Mùa Xuân tỏa hương xa!

 

CHUYỆN BÁC XIẾN TÓC

 

Bác xiến tóc dữ dằn

Có cái đầu to tướng!

Lại những sáu cái chân

Tướng mạo nhìn rất bướng

 

Dáng bác cao lều nghêu

Hai hàm răng sắc nhọn

Cặp ria thì cứng ngắc

“Cẩn thận, các con yêu”!

 

Bác xiến tóc nói nhiều

Gương mặt nhìn khắc khổ

Bác giấu đôi cánh lụa

Sau áo gỗ thật dày!

 

Suốt đời ăn vỏ cây

Mùa Xuân về, nắng mới

Bác xiến tóc nhìn mây

Trong lòng vui phơi phới

 

Ta ngồi đây đón đợi

Lũ trẻ vừa đi qua!

Nhìn đàn bướm là đà

Xiến tóc cười ngạo nghễ

 

“Mụ nhện đen đáo để

Chớ bắt nạt bướm non!

Chăng dây, lưới nhiều thế

Người mụ tham, căng tròn… “!

 

“Cậu dế mèn tốt bụng

Bênh vực kẻ yếu hơn!

Hiệp sĩ của đồng cỏ

Giúp đỡ kẻ nghèo hèn”!

 

Bác xiến tóc vừa khen

Vừa vuốt râu, nói nhỏ:

“Dế mèn ngoan thật đó

Biết mình, sẽ biết ta”!

 

CHUỒN CHUỒN CÕNG NẮNG

 

Chuồn chuồn chơi ở bờ ao

Đậu trên ngọn cỏ, lao xao gió về!

 

Chuồn chuồn mở hội ngày hè

Vui trong đám cỏ, thích khoe cánh vàng

 

Giữa trưa, trời nắng chang chang

Nhà chuồn cõng nắng, khoe khoang mình tài

 

Chuồn Ngô bay vút, một hai…

Khoe đôi cánh mỏng, váy dài thướt tha

 

Chuồn Tương, cánh kép, thêu hoa

Áo vàng, đỏm dáng, thêm là chấm đen

 

Bé xíu là lũ chuồn kim

Dài đuôi, lồi mắt, thêu miền lá xanh

 

Chuồn ớt, đỏ chói trên cành

Như quả ớt chín, bay nhanh, rực trời!

 

Một ngày, bão nổi, chơi vơi

Nhà chuồn sợ quá, tìm nơi náu mình

 

Trốn sâu dưới đám cỏ xinh

Chuồn chuồn khép nép, thu mình, nằm im

 

Chuồn Ngô, cho tới chuồn kim

Biết mình yếu sức, lim dim, ngủ vùi!

 

Chờ ngày nắng mới đẹp tươi

Nhà chuồn mở hội, rợp trời cánh bay!

Tranh của Phạm Thị Phương Thảo

GÃ CHÂU CHẤU BA HOA

 

Châu chấu vút nhảy

Tí ta tí tách…

 

Nhảy vào, nhảy ra

Rậm rà rậm rịch!

 

Châu chấu ba hoa

Rằng ta rất khỏe

 

Ta nhảy cực xa

Dẫu là còn bé

 

“Ta tên là Voi

Họ nhà châu chấu

 

Ta chẳng cần vòi

Nhưng mà rất gấu…

 

Râu ta cứng ngắc

Càng ta rất to

 

Đùi ta cực chắc

Chẳng tập bao giờ

 

Người ta rất to

Có nhiều gươm sắc

 

Không biết nhìn rộng

Chẳng biết nhìn xa

 

Chấu vừa trượt ngã

Văng khỏi cây hoa

 

Ngựa non háu đá

Các cụ dạy rồi

 

Châu chấu non ơi

Mình cần khiêm tốn

 

CÀO CÀO KHOE ÁO

 

Phất phơ, áo đỏ, áo xanh

Cào cào mở hội, vườn thành sân chơi

 

Mớ ba mớ bảy, rực trời

Cào cào khoe áo, thảnh thơi, vui đùa

 

Nhà Cào, hôm ấy, được mùa

Áo nào cũng đẹp, cũng vừa như in!

 

Hội thi “Đồng Cỏ “ ba miền

Nhà Cào giật giải, diễn liền ba tăng!

 

Phất phơ, áo đỏ, áo xanh

Thong dong chân bước, vịn cành, yêu hoa…

 

Nhà Cào vui nhất tháng ba

Dịu dàng, e lệ, rõ là mỹ nương!

 

Mùa Xuân, mở hội bốn phương

Cào cào khoe áo, bản mường thêm vui!

 

BỌ NGỰA DIỄN THỜI TRANG

 

Cặp mông tròn ưỡn cong

Vòng eo thì nhỏ xíu

Bọ ngựa vừa múa xong

Điệu Bale “ bùm, chíu “…

 

Bọ ngựa biết mình tài

Hoa khôi nơi đồng cỏ

Khoe cặp chân rõ dài

Múa hay, còn biết võ!

 

Xoè tung đôi cánh gió

Nhón chân, bước lên cao

Gương mặt tuy bé nhỏ

Nghiêng Nghiêng cúi đầu chào

 

Bọ ngựa đi từng bước

Tha thướt diễn thời trang

Cổ vươn về phía trước

Độc diễn trước cả làng!

 

Bao ngày chăm luyện tập

Hôm nay đã thành công

Bọ ngựa giành giải nhất

Niềm vui khắp cánh đồng!

 

ĐÀN KIẾN XÂY TỔ

 

Kiến chăm chỉ, cần cù

Biết xây thành, đắp luỹ

Kiến sống ở khắp nơi

Loài đông đàn dài

 

Rừng núi và đất trời

Kiến ở đâu cũng có

Truyền tin cho muôn nơi

Nhanh như là kiến gió

 

Đi theo từng cơn gió

Chìm trong đất, lang thang

Kiến lửa khoác áo vàng

Xây lũy thành thật khéo

 

Kiến cần cù, mềm dẻo

Xây tổ thật khang trang

Lặng lẽ đi theo hàng

Chỉ làm mà không nói

 

Kiến cánh áo đỏ chói

Chân chạy rất là nhanh

Kiến đen và kiến đỏ

Cùng đắp lũy xây thành

 

Kiến bé mà thật xinh

Làm việc đâu vào đó

Kiến vì bạn, hết mình

Dám vượt qua gian khó

 

Những đàn kiến bé nhỏ

Đi theo lối, theo hàng

Kiến là người bạn nhỏ

Những người bạn thật ngoan!

 

PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *