Vanvn- Sân đình rộn ràng trống hội// Mái đình vút cong/ Anh tìm em sau vành nón quai thao nghiêng khăn mỏ quạ// Anh đợi em suốt mùa giêng hai/ Rét đài ngược dốc/ Hoa xoan vì mình mà tím ngát mùa thương

Em tìm mình trong nỗi nhớ năm xưa
Thơm ngát vị cà phê đêm hò hẹn
Quán đông người mà như chỉ hai ta
Vũ trụ hân hoan
Hương yêu ủ men ấm nồng môi má
Ôi đôi cánh thiên thần tình yêu
Sân đình rộn ràng trống hội
Mái đình vút cong
Anh tìm em sau vành nón quai thao nghiêng khăn mỏ quạ
Anh đợi em suốt mùa giêng hai
Rét đài ngược dốc
Hoa xoan vì mình mà tím ngát mùa thương
Nỗi buồn ép thành từng giọt cà phê
Em đợi anh nơi quán cũ
Mong mỏng nỗi chờ xám cả hoàng hôn
Có bao giờ anh đặt vào em tấm vé khứ hồi
Để còn nắm tay nhau trở về một chuyến
Hỏi chúng mình còn mấy nữa thanh xuân
Anh hái tặng em nhánh lan rừng
Nở bung biêng màu nắng
Biên giới chiều nghe ấm một làn hương
Tình yêu xanh màu lá
Đẹp như lời ca
Gửi về em mùi hương thương nhớ

Có tuổi đôi mươi nằm mãi đất Vị Xuyên
Một chiều loang máu
Hoàng hôn rực đỏ trời biên cương
Người lính trẻ nằm lại chiến trường
Đôi môi còn thơm nức thanh xuân
Anh ngã xuống cho đất nước vươn mình đứng dậy
Biên cương có gì vui mà cha đi mãi
Đường cha đi mây trắng phủ ngang trời
Cánh sim rừng buông sắc tím chơi vơi
Gió ấm như vòng tay con
Ánh sao trời lung linh như mắt mẹ
Bên cạnh là đồng chí của cha và nhân dân
Con về nhặt mồ hôi cha trên luống cày đổ ải
Hương còn đọng thơm gốc mạ non
Bàn tay con còn chưa lấm vết bùn phèn
Cha giữ lại cho con khoảng trời thơ bé
Mầm non cha trồng vươn tay đón nắng
Con bình yên giữa tình cha bao la
NGUYỄN THỊ THANH
- Nhà văn Lý Văn Sâm: Một căn cước văn hóa Đồng Nai – Đông Nam Bộ
- Ngôn ngữ và thiên nhiên – Tiểu luận của Konstantin Paustovsky
- Những bi kịch lạc quan từ “Bản tình ca khúc khuỷu”
- Bài toán an toàn thực phẩm ở Việt Nam: Còn “mất bò mới lo làm chuồng” đến bao giờ?
- Ngày Thơ Việt Nam: Trao cho thơ những cơ hội – Bài 2