
Vanvn- Có hai em chim sẻ/ Cãi nhau buổi ban trưa/ Chẳng em nào thua cuộc/ Chúng cứ mãi tranh đua// Giọng to vang chíu chít/ Chẳng em nào chịu dừng/ Cái nắng tròn xoe mắt/ Cái gió cũng phải ngưng// Bé ngạc nhiên nhìn mẹ/ Mẹ buông quyển sách hờ/ Bà xoay lưng trở giấc/ Em bé nằm lơ mơ// Này hai em chim ơi!/ Việc chi mà giận dữ?/ Bé nhẹ nhàng hỏi khẽ/ Hai em chim vút cao…
LẺN XUỐNG TRẦN…
Ông Trăng chẳng xuống trần
Cứ ở tít trên cao
Giữa bầu trời đầy sao
Ông lặng nghe gió hát.
Mà sao Ông Trăng nhỉ
Chẳng gọi Trăng là Bà
Hay là Anh là Chị
Mà phải là Ông Trăng?
Chắc trăng không có tuổi
Nên gọi là Ông Trăng
Nếu bé thích Bà Trăng
Cứ gọi cho vui nhé!
Bầu bạn cùng trăng cụ
Có bác Đa râu dài
Cả chị Hằng chú Cuội
Bé Thỏ Ngọc đùa vui.
Những đêm trăng sáng tỏ
Bóng trăng… lẻn xuống trần
Quây quần cùng trẻ nhỏ
Hoà tiếng ca trong ngần.
CHIM SẺ CÃI NHAU
Có hai em chim sẻ
Cãi nhau buổi ban trưa
Chẳng em nào thua cuộc
Chúng cứ mãi tranh đua.
Giọng to vang chíu chít
Chẳng em nào chịu dừng
Cái nắng tròn xoe mắt
Cái gió cũng phải ngưng.
Bé ngạc nhiên nhìn mẹ
Mẹ buông quyển sách hờ
Bà xoay lưng trở giấc
Em bé nằm lơ mơ…
Này hai em chim ơi!
Việc chi mà giận dữ?
Bé nhẹ nhàng hỏi khẽ
Hai em chim vút cao.
Lại lao xao lao xao
Lần này không cãi nữa
Giọng hót thật lảnh lót
Trưa mùa xuân xôn xao.
Em bé nồng giấc ngủ
Bà thiếp trong giấc mơ
Mẹ mỉm cười thật khẽ
Bé viết… vài câu thơ.
Chắc hai em đã hiểu
Cãi nhau là không hay
Bé mỉm cười sung sướng
Yêu thương mãi chốn này…
CÚN BẮT BÓNG
Một góc sân nho nhỏ
Hoa nắng nở từng chùm
Cún con chạy loanh quanh
Trưa mùa xuân nắng ấm.
Ông Mặt trời nhắc nhở:
Này, bé Cún đáng yêu
Con đừng chạy nhảy nhiều
Sân vườn đang trơn trợt.
Cún con chẳng để ý
Chỉ thấy bóng của mình
Mắt nhìn, đuôi vẫy vẫy
Khều bóng mình rồi trêu.
Cái bóng cứ ưỡn ẹo
Cún tung hứng giữa sân
Gió la cà khúc khích
Sẻ hót ca trong ngần.
Chẳng nghe lời Mặt Trời
Cún tự mình bắt bóng
Cái đuôi dài ngoe nguẩy
Ồ! Bóng mình …thật xinh.
VƯỜN TRĂNG
Mèo ta đủng đỉnh
Đu đưa đu đưa
Dịu dàng rón rén
Hương vườn thoảng đưa.
Ông trăng tròn vạnh
Toả sáng muôn nơi
Lơ lửng Đất Trời
Êm êm tiếng hát.
Mèo ta ngơ ngác
Vểnh tai lắng nghe
Gió thơm bắt nhịp
Dế giương kéo đàn.
Lẫn trong vòm lá
Bầy kiến xếp hàng
Cõng ánh trăng vàng
Một hai đều bước.
Đêm khuya thanh vắng
Khe khẽ trăng ru
Mèo ta ngơ ngẩn
Hát cùng trăng thu.
LỜI MẸ DẠY
Bé phải biết cảm ơn
Khi được ai giúp đỡ
Bé phải biết xin lỗi
Khi làm điều gì sai.
Cảm ơn và xin lỗi
Có khó quá không con?
Bao điều hay mẹ dạy
Con phải giữ cho tròn.
Thế mà sáng nay vội
Bà cho con món quà
Cầm trên tay thích thú
Con quên lời cảm ơn.
Ngày hôm qua cô kể
Bé dẫm chân bạn mình
Rồi cứ mãi phân minh
Chẳng gửi lời xin lỗi.
Cám ơn và xin lỗi
Có khó quá không con?
Thế mà mẹ dạy mãi
Con vẫn giữ … chưa tròn.
TRĂNG RỤNG
Trăng rụng vào mắt mẹ
Ơi à giấc ngủ ngon
Một ánh sao đi lạc
Ru mẹ giấc ngủ tròn.
Trăng rụng vào mắt cha
Đèn chong chong ngời sáng
Thao thức cùng trăng tỏ
Giấc ngủ đến muộn màng.
Trăng rụng vào mắt chị
Nghêu ngao hát ngân nga
Giấc mơ đêm say khướt
Trong khúc nhạc hoan ca.
Trăng rụng vào mắt em
Yêu lời cô trên vở
Em thiếp trong giấc mơ
Gặp bà tiên hiền dịu.
Bầu trời đêm trăng rụng
Quả chín hồng khắp nơi
Đêm đừng mang lạc loài
Đến trẻ em cơ nhỡ.
Đêm hãy về dìu dịu
Quả trăng rụng thảo thơm…
NGUYỄN THỊ NGUYỆT THU