Vanvn- Cuộc đời gió táp mưa sa/ Ai nâng đỡ để em qua lúc buồn/ Em hay cảm lại ho luôn/ Mỗi khi nóng lạnh ai thường ở bên./ Chưa tròn là lúc trăng lên/ Chưa yêu đã nhớ muốn quên sao đành/ Da trời mong cứ mãi xanh/ Với anh em nhé đừng thành ngã ba.

LÂU RỒI CHẲNG MUỐN SO DÂY
Lâu rồi chẳng muốn so dây
Em xa tôi để buồn lây cây đàn
Tơ chùng không thấy em sang
Bao nhiêu phím lạnh xếp hàng bơ vơ.
Thời gian từng lớp bụi mờ
Làm sao về lại lúc chờ trăng lên
Nhớ em từng sợi tóc mềm
Bao đêm thao thức bên thềm bao lơn.
Nỗi lòng biết nói gì hơn
So dây lại thấy thương hơn mỗi ngày
Người về có ấm vòng tay
Tôi ôm đàn hát ăn mày niềm vui.
EM ĐI VỀ PHÍA MỜ SƯƠNG
Thu tàn màu nắng còn vương
Chiều đi lấp lánh sông Hương xa mờ
Mưa rơi lẫn tiếng chuông chùa
Lan trong sóng nước đến giờ còn ngân.
Tôi người khách lạ dừng chân
Không cầu giải yếm phân vân đợi đò
Hàng cây nghiêng bóng như mơ
Thả từng chiếc lá xuống bờ sông Hương.
Em đi về phía mờ sương
Phía xa xa ấy tình thương có đầy
Nhớ em ngày tháng hao gày
Tình tôi như chiếc đò đầy chao nghiêng.
THỜI GIAN GIÁ NHƯ ĐỪNG TRÔI
Thời gian giá như đừng trôi
Hàng cây đừng lớn da trời đừng xanh
Gía như em đừng mê anh
Đường tình hai đứa đâu thành ngã ba.
Cuộc đời gió táp mưa sa
Ai nâng đỡ để em qua lúc buồn
Em hay cảm lại ho luôn
Mỗi khi nóng lạnh ai thường ở bên.
Chưa tròn là lúc trăng lên
Chưa yêu đã nhớ muốn quên sao đành
Da trời mong cứ mãi xanh
Với anh em nhé đừng thành ngã ba.
HÀ THIÊN SƠN