Chùm thơ Đăng Sương: Sông mẹ sông cha

Vanvn- “Con lớn lên bằng tình yêu cha mẹ/ Bằng Ngã Ba Đầu, sông Mã hẹn sông Chu/ Có Thạch Sơn Vồm, có lời vua chúa/ Chùa Đại Khánh linh thiêng phật ngự muôn đời”.

Nhà thơ, họa sĩ Đăng Sương tên thật Phạm Đăng Sương, sinh ngày 10.2.1954 ở Thanh Hóa, đã xuất bản 4 tập thơ in riêng và 1 tập thơ in chung với nhà thơ Vương Anh. Bài thơ “Sông mẹ sông cha” của ông được trao Giải nhì Cuộc thi Thơ “Linh thiêng Tổ quốc – Hào khí xứ Thanh” do Tạp chí Văn nghệ Xứ Thanh tổ chức năm 2021. Nhà thơ tâm sự: “Thơ đến với tôi tự nhiên như nguồn sống. Là sự sẻ chia cần thiết nhằm vơi đi những chênh chao đời thường. Làm thơ với tôi là hạnh phúc, gửi gắm tình quê, tình đời mộc mạc và trân quý!”

Nhà thơ Đăng Sương

SÔNG MẸ SÔNG CHA

 

Nơi sông Chu, sông Mã gặp nhau

Ngã Ba Đầu một tiếng gà vọng nguyệt

Chèo căng bắp ban mai

Hổn hển chòm sao lạc.

 

Muốn buông hết sương trời

Cho câu thơ chìm xuống

Sao mênh mông không dừng

Chảy hoài trong tâm tưởng!

 

Nhặt miếng phù sa lắng

Khô giòn bên bến xưa

Có bao nhiêu vết nám

Bám dày theo gió mùa!…

 

Cám ơn mẹ, sông Chu thăm thẳm!

Cả đời xanh ngô lúa hiền hòa

Thương câu hát cánh cò trắng xóa

Trưa đồng Nành hấp hối chân cua.

 

Mẹ đã qua những cơn nắng trắng đầu

Những mùa lũ lúa gồng mình ngậm sữa

Chiều nuốt hết bóng mẹ ngồi bậu cửa

Mắt trông chừng trước ngõ ngóng tin anh.

 

Chim lợn kêu thon thót buốt năm canh

Đêm làng Vồm núi Tối(1) thành nước mắt

Mẹ ơi mẹ, con làm sao thấu được

Cả lúc này khi mẹ đã ngàn sao.

 

Con nhìn lên núi Đọ thanh tao

Quy Hý Thủy(2) bên triền sông đợi mãi

Điệu Cầu Chúa(3) bờ xưa chừng thót lại

Trăng óng gầy, tre sắc cứa bầm sông.

 

Sông Mã căng đầy

Sông Mã bao dung,

Ôi, con sông mang tính khí của cha

Chảy mạch lạc giữa lở bồi mạnh mẽ!

 

Sông cuộn bắp những cánh tay săn trẻ

Hồn vía nào cuốn đò ngược, đò xuôi…

Người quấn đất một trấn thành Tư Phố(4)

Dương Đình Nghệ mài gươm khí tụ huyệt trời.

 

Cha xuôi ngược cùng trai làng dẹp giặc

Hết Thượng Lào lại Nậm Rốm, Lũng Lô…

Ai nào biết lòng cha như ngói vỡ

Mỗi khi hay khoai sắn lại mất mùa.

 

Đói cho sạch dù đồng là Đồng Khổ

Sen ngát hương từ ngõ Nhót bay vào

Làng đắp Gò Nghiên nhắc nhau sự học

Mười chín quận công đức độ trời cao.

 

Con lớn lên bằng tình yêu cha mẹ

Bằng Ngã Ba Đầu, sông Mã hẹn sông Chu

Có Thạch Sơn Vồm, có lời vua chúa

Chùa Đại Khánh linh thiêng phật ngự muôn đời.

 

Con đã đến bao chân trời xa lạ

Không nơi nào bằng đất mẹ, quê cha

Người làng Vồm ngàn đời nay vẫn thế

Như sông Chu, sông Mã chan hòa.

 

Em ơi, em hãy về cùng anh

Thả mây trắng cùng Bàn A Thập Cảnh

Xem kẻ Giàng đạp lái(5)

Ngắm đò trôi vô định những câu hò.

 

8.2021

_______________

(1) Núi Tối: Tên một ngọn núi ở Ngã Ba Đầu, thuộc xã Thiệu Dương, Thiệu Hóa (nay thuộc thành phố Thanh Hóa).

(2) Quy Hý Thủy: Rùa dạo nước. Ngụ ý nói núi Đọ (nhìn từ 4 hướng) như hình con rùa đang trườn xuống sông Chu.

(3) Điệu Cầu Chúa: Một trong nhiều điệu hò cổ của cư dân dọc sông Mã như: Hò mắc cạn, hò cầu chúa, hò dời bến, hò đường trường…

(4) Trấn thành Tư Phố: Tên gọi cũ đất kẻ Giàng – Ngã Ba Đầu.

(5) Mượn ý một câu hò cổ: “Anh tài đạp lái/ Chúng tôi cầm chèo/ Phách nhất chèo mở mái ra/ Phách nhì chân giậm, phách ba reo hò”.

Tranh của họa sĩ Nguyễn Lương Sáng

VAY

 

Vay ngày, buổi sáng bình minh

Trả đêm, dằng dặc phần mình đơn côi!

Vay trăng một thoáng lả lơi

Trả cho vằng vặc giữa trời đa đoan.

 

Nợ người một chút hồng nhan

Trả cho gió dập, mưa chan chẳng từ.

 

TÌM

 

Tôi đi tìm cái không lời

Những cô đơn giữa một trời không em

 

Tôi đi tìm phố không tên

Gửi hương cho gió nỡ quên quê mùa

Mà quên nước mặn đồng chua

Mà quên cà pháo, canh cua…quê nghèo!

 

Đi tìm cái tỏng cái teo

Thế mà cứ tưởng là điều siêu nhiên.

 

CHỜ MONG

 

Đà Lạt ơi! Hồ Xuân Hương đầy gió

Ai đến tìm ai trong mưa bụi giăng mành

Thủy Tạ xanh, mây mù che lối vắng

Ngào ngạt hương hoa, chờ đợt ngọt lành!

 

Sau những phút ngỡ ngàng bất chợt

Là dâng trào cảm xúc ngày xanh

Chìm đắm, sẻ chia ngập hồn yêu mến

Em hòa mình vào sâu thẳm lòng anh!

 

Đêm lành lạnh thông vươn mình che chở

Cho mây nương, cho hoa đỡ lạnh lùng

Nghe đất thở dồn nén nhiều cảm xúc

Mơn man hương đời, Đà Lạt mãi chờ mong!

 

ĐĂNG SƯƠNG

 

Chuyên đề Văn học xứ Thanh:

>> Bản lĩnh, tâm hồn đôn hậu của… Người con gái Mường Biện

>> Mắt ngủ rồi – trái tim còn thao thức

>> Cùng Nguyễn Minh Khiêm tự tình với dòng sông

>> Tiềm năng văn học trẻ xứ Thanh

>> Từ Nguyên Tĩnh và tính vấn đề của Truyền thuyết sông Thu Bồn

>> Hai nửa tâm hồn trong “Đổi lấy mây trời” của Lê Vạn Quỳnh

>> Núi ngực em đang hát

>> Thơ Phạm Tiến Triều với không gian văn hóa xứ Mường

>> Truyện ngắn Viên Lan Anh

>> Chùm thơ Vũ Thị Khương

>> Chùm thơ Trương Vạn Thành

>> Huy Trụ – Chất thơ trữ tình sâu lắng

>> Nhà giáo xứ Thanh và những trang thơ thấm đẫm tình đời

>> “Xúc xắc mặt người”… tìm ra được gương mặt thánh thiện 

>> Lắc lư cùng Văn Đắc

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.